Bùi Khánh hỏi Trạm Vi Dương thư tình viết cho ai, Trạm Vi Dương không chịu nói, anh tự nhiên sẽ không miễn cưỡng, chỉ cười nhìn Trạm Vi Dương nói: " Là lần đầu yêu đương sao?"
Trạm Vi Dương trả lời anh: "Không phải yêu đương."
"Hả?" Bùi Khánh có vẻ hơi khó hiểu.
Trạm Vi Dương ảo não, cuối cùng vẫn nói: "Em nhờ người đưa thư tình giao cho hắn, hắn trực tiếp ném."
Bùi Khánh nhớ tới cái phong thư hồng nhạt bị Trạm Vi Dương thiêu hủy kia, anh duỗi tay đem màn hình laptop kéo xuống, tựa lưng vào ghế ngồi, hỏi: "Là cô gái vóc dáng cao cao, lớn lên rất đẹp, thành tích rất tốt kia sao?"
Trạm Vi Dương do dự một chút, không phủ nhận, gật đầu.
Bùi Khánh hỏi: "Cô ấy ném nó trước mặt em? Như vậy không phải mất lịch sự sao?"
Trạm Vi Dương nói: "Không có, em nhờ người giúp em đưa cho hắn, hắn không biết là em viết."
Bùi Khánh gật đầu, nói: "Là như vậy à."
Trạm Vi Dương xoay người đối mặt Bùi Khánh, hỏi anh: "Khánh ca, anh nói em nên làm cái gì?"
Bùi Khánh khoanh tay trước ngực, "Cô ấy không nhận thư tình, vậy gặp mặt nói đi."
Trạm Vi Dương cau mày, "Nếu hắn không nhận lời thì sao bây giờ?"
Bùi Khánh kỳ quái hỏi: "Chẳng lẽ cô ấy từ chối trước mặt em, em cũng không muốn từ bỏ?"
Trạm Vi Dương rối rắm lâm vào trầm tư.
Giọng nói trong đầu lúc này đột ngột vang lên: "Trạng thái yêu đương tăng âm, trừ 2 điểm."
Trạm Vi Dương sửng sốt, bắt lấy cánh tay Bùi Khánh, nói: "Em sẽ không bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-cong-luoc-sai-lam/1084510/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.