Trong căn phòng họp đầy không khí căng thẳng, ai cũng nhất nhất quân phục, ngồi im lặng một cách đáng sợ. Trên gương mặt từng người lộ vẻ sự căng thẳng, đang từng giây từng giây đợi đến giờ.
Cánh cửa được mờ ra, một bóng người mặc quân trang màu xanh sẫm, chiếc áo choàng nhẹ phất lên theo từng bước chân đi vào. Phía sau còn có khoảng mười người đi theo, ai ai cũng bừng bừng khí thế. Cả phòng họp như đón gió mới, đứng thẳng dậy giơ tay chào. Một người đàn ông nom còn rất trẻ, mặc bộ suit đen tuyền ngồi đầu bàn. Tay giơ lên đẩy cặp kính sáng bóng rồi cất giọng:
- Thượng tướng, lâu rồi không gặp.
Dương Lâm Bảo liếc nhìn hắn ta rồi đi lại phía chủ tọa mà ngồi. Gương mặt vô cảm khiến ai cũng vã mồ hôi, nói:
- Hoắc Cố Lăng Thành, cậu đến đây làm gì?
Hoắc Cố Lăng Thành là một người có nhan sắc nam nữ nhìn vào đều mê. Nhưng ít ai biết dưới dáng vẻ thư sinh yếu ớt kia lại là một con người cũng ngang ngửa Dương Lâm Bảo. Hắn để hai tay đan vào nhau, nhìn anh:
- Người sắp chết, không thể không lo.
Dương Lâm Bảo vỏ ngoài tai câu nói của hắn. Liền bắt đầu vào họp. Anh biết trận chiến này chẳng có ai chết cả, chắc chắn anh sẽ cho cái tên nam nữ không phân biệt được này phải ngồi ngáp ruồi. Trận chiến cuối cùng để anh rũ bỏ luôn chức đôij trưởng mà trở về làm thượng tướng cao cao tại thượng. Còn cái thằng Hoắc Cố Lăng Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-xin-dung-tay/2570641/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.