Cái tên Mã Thiên này cũng rất được a, người không phải thuộc loại nhan sắc vương giả nhưng mà chắc thuộc tầm bạch kim, rất giỏi giang, nhưng mà đã lớn tuổi rồi nhưng chưa yêu đương, cứ chuyên tâm vào cái sự nghiệp thầy giáo phổ thông. Hạ Mạn Thư nhớ mang máng đâu là anh ta lớn hơn cô cũng khoảng mười tuổi hoặc hơn, cái độ tuổi này người ta đã lấy vợ, có con rồi, nhưng anh ta vẫn suốt ngày bị đám học sinh tuổi xuân vờn quanh.
Một khoảng thời gian lâu sau đã đến nhà cô, bố Thịnh đang tưới cây ngoài cổng thấy bóng dáng con gái thì chạy ra:
- Mẹ nó ơi, con gái về. Có cả Thiên Thiên nữa.
Hạ Mạn Thư đi vào thấy bố la toáng lên liền giật mình, gọi:
- Bố! Làm như là con đi lâu lắm mới về, tháng trước con có về mà.
Mẹ Uyển đang rửa rau trong bếp nghe tiếng của ông Thịnh cũng chạy ra xem, nghe cô nói thế liền mắng lại:
- Tháng trước là tháng nào? Rõ ràng là giữa tháng trước nữa, tháng rồi con có về đâu.
Nói cô xong bà liền quay qua Mã Thiên, dắt anh vào trong nhà:
- Thiên Thiên về chơi à? Vào nhà đi kẻo nắng, nhé!
Mã Thiên đứng phía sau Hạ Mạn Thư nghe thế cũng cúi đầu:
- Cám ơn bác, bác tốt quá.
Mẹ Uyển nở nụ cười hiền từ, khua tay:
- Đừng khách sáo, người một nhà cả.
Hạ Mạn Thư đỡ đồ trên tay Mã Thiên để lên kệ tủ rồi nói:
- Anh ngồi chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-xin-dung-tay/2570638/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.