🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hạ Mạn Thư đang nghi ngờ tai mình có vấn đề, cô xoay người lại nhìn Dương Lâm Bảo, ánh mắt muốn hỏi. Dương Lâm Bảo ngước lên nhìn cô một cái:



- Ngồi lại đi, có việc tôi sẽ nhờ em làm.



Nói xong anh lại tiếp tục làm việc. Hạ Mạn Thư nhỏ giọng nói:



- Ở nhà ăn tập thể đang còn đợi tôi về.



- Họ không cần em tới đâu. Căn bản em ở đó chỉ làm vướng tay họ thêm thôi.



Hạ Mạn Thư thoáng lưỡng lự, không biết có nên đi hay không. Nếu đi anh sẽ giận, còn nếu ngồi lại thì mọi người trong quân khu sẽ nghĩ không tốt về mình. Cô căng thẳng siết chặt hộp gỗ đựng cơm, mở lời:



- Như thế không hay lắm đâu.



Dương Lâm Bảo mặt rõ nét không vui. Rõ ràng mình muốn tốt cho cô ấy, muốn cô ấy ở lại mà giờ lại bị từ chối. Mặt mũi để đâu? Anh đưa ánh mắt sát khí chết người ra nhìn cô, hỏi như không:



- Thế là đi?



Hạ Mạn Thư giật mình lùi về sau một bước, gương mặt hoang mang sợ hãi, vội biện minh:



- Hôm nay Trần Diệc và Dương Nguyên không đưa cơm đến cho anh được nên nhờ tôi đưa hộ. Chứ tôi.. tôi không nghĩ gì đâu, nên.. nên anh đừng như thế. Tôi.. tôi chỉ.. đến để thực tập, nếu anh không vui thì tôi sẽ đi ngay lập tức.



Cô như muốn bật khóc, mắt đã nhoè đến nơi. Sao hắn đáng sợ như vậy chứ? Hắn bắt nạt mình. Dương Lâm Bảo thấy cô sắp khóc thì nhận ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-xin-dung-tay/2570617/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đội Trưởng! Xin Dừng Tay!
Chương 37: Anh điên rồi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.