Cả phòng học đang chăm chú nghe Hoắc Cố Lăng Thành giảng dạy nên chẳng ai để ý đến cô. Anh đang đứng ở phía trên, mặc áo blouse trắng, đeo chiếc mắt kính và sợi dây bạc khiến anh nho nhã, nghiêm túc. Có một ma nơ canh giả bệnh nhân nằm trên chiếc giường, trên bụng còn bị đâm bởi con dao găm, Hoắc Cố Lăng Thành đang thực hành làm sao để rút dị vật bị đâm trong cơ thể.
Hạ Mạn Thư ngồi phía dưới khẽ làm theo động tác của anh. Tuy cô là sinh viên khoa dinh dưỡng, nhưng dạo này thường hay lui tới đây để học hỏi nên đã biết một chút kĩ thuật khác, không thành thục nhưng có hiểu biết. Bàn tay nhỏ đặt lên đùi, măt đăm đăm nhìn tay Hoắc Cố Lăng Thành. Anh đứng cạnh chiếc giường bệnh có ma nơ canh, vừa đeo bao tay y tế vừa nói:
- Khi bị dị vật đâm phải, đừng vội rút ra. Các bạn cứ tưởng tượng chính dị vật đó sẽ là cái nút chai giúp máu không thể trào ra ngoài. Nếu các bạn rút ra thì sẽ như cái chai dốc ngược, lúc đó thì chỉ có quỳ xuống mà van xin thượng đế.
Cả lớp khẽ có tiếng cười khúc khích. Hai người con gái ngồi phía trước Hạ Mạn Thư khẽ nói với nhau:
- Này! Chủ nhiệm Hoắc đúng thật là đẹp trai quá.
Cô gái bên cạnh trả lời:
- Lại tài giỏi, vui tính nữa chứ. Đúng là môi trường quân ngũ, thích quá.
Cô gái kia vui vẻ:
- Phía bên quân khu ấy, nhiều người đẹp trai nhỉ. Sáng nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-xin-dung-tay/2570580/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.