Hạ Mạn Thư ở doanh trại Thành đô từ ngày này qua ngày khác, thấm thoắt cũng đã đến cuối tháng một. Nhưng lạ thay càng dạo gần đây cô có cảm giác như mình bị soi mói nhìn chằm chằm rất nhiều. Lắm lúc còn bắt gặp được ánh mắt dò xét khó chịu và tiếng xì xào của mọi người xung quanh. Hôm nay là sinh nhật của Hạ Nguyên, nên cô đã đặc biệt xử lí công việc sớm nhất có thể rồi xin xỏ các giáo sư ra ngoài một chút. Cô định bụng đi mua cho Hạ Nguyên một chiếc bánh kem cho thằng bé, xin mãi mới được đi 30 phút, cũng may là thị trấn ngay bên cạnh, nếu không cho dù là độn thổ cũng không kịp. Hạ Nguyên không cha không mẹ ở với con người sắt đá như Dương Lâm Bảo chắc chắn sẽ không được ấm áp tình thương. Huống gì mà ở cái môi trường quân đội lạnh tanh như thế này. Cô lục lọi lại trí nhớ con đường dẫn đến tiệm bánh kem ở thị trấn, vui vẻ mua một chiếc bánh kem trái cây đẹp mắt, sẵn tiện đang còn một chút thời gian thì ghé cửa hàng mua một ít bánh kẹo. Lúc khi đi cô đã dặn dò A Tương và Tiểu Vũ ở nhà trông chừng Hạ Nguyên, không cho cậu ngồi không kiếm người gây chuyện. Cô thảnh thơi xách đồ lỉnh kỉnh đi vào doanh trại, đi vào phòng kí túc xá. Thấy A Tương nằm sấp lười biếng trên giường trên cùng, cô để đồ xuống chiếc bàn, nói:
- A Tương, chị sao thế? Chị Tiểu Vũ đâu?
A Tương trở người lại, nhìn lên trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-xin-dung-tay/2570564/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.