Dương Lâm Bảo dẫn cô ra khỏi khách sạn, lên xe chở cô đến siêu thị gần đó. Hạ Mạn Thư rõ ràng chỉ bảo muốn ăn quýt, nhưng sau khi ra khỏi siêu thị ngoài quýt ra còn có một túi táo đỏ, một túi dâu tây, một túi cam và một quả dưa hấu. Dương Lâm Bảo sắp xếp vào xe xong xuôi rồi lắc đầu nhìn cô vợ nhỏ đang đứng bên cạnh ăn quýt:
- Em mua thế này thì ăn hết được sao? Bảo bối.
Hạ Mạn Thư ăn một múi quýt nhỏ màu cam mọng nước.
Ừm, ngọt!
Cô cười, gật đầu lia lịa:
- Ăn hết được.
Xong tách một nửa quả quýt đút cho anh:
- Chú ăn thử đi, quýt vào mùa ngọt lắm.
Dương Lâm Bảo há miệng ăn lấy, rồi hỏi:
- Đưa em đi ăn nhé? Chắc hẳn em chưa ăn gì.
Hạ Mạn Thư mới sực nhớ ra, đúng là cô lúc chiều chỉ ăn vài miếng mì lạnh, đến giờ có chút đói, liền đồng ý, nghĩ ngợi một chút rồi lại thêm ý kiến:
- Chú gọi anh Diệc và anh Nguyên đến ăn luôn được không?
Dương Lâm Bảo rút điện thoại ra gọi, sau hai tiếng chuông có người bắt máy, anh mở loa ngoài, nói:
- Hai cậu đang làm gì đấy?
Bên kia Trần Diệc trả lời:
- Em đang ở khách sạn, Dương Nguyên đang tắm.
Dương Lâm Bảo tựa người vào xe:
- Hai người chút nữa làm gì không?
Trần Diệc bên kia không để ý, trả lời thẳng thắn:
- Em định đưa Dương Nguyên ra biển, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-xin-dung-tay/2570527/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.