Vài ngày sau mẹ Uyển đã khoẻ trở lại, bà chỉ bị mất ngủ một chút thôi. Hạ Mạn Tuyết đã thi xong tốt nghiệp cấp ba, cùng lúc đó cũng làm lễ đính hôn cho cô và Mã Thiên. Hạ Mạn Thư ở trong phòng đội cái mấn (cái mấn đội đầu mà mặc áo dài người ta hay đội ấy mấy cô) màu đỏ xấp nếp, cô nhìn em gái mình trang điểm xinh đẹp, mặc áo dài đỏ thắm thì không khỏi mừng thay:
- Mạn Tuyết, chị thật ghen tỵ cho em.
Hạ Mạn Tuyết tinh nghịch đứng dậy, nói với thợ phục trang và thợ trang điểm:
- Các chị mang cái áo dài em chọn ra đi.
Hai cô thợ phục trang mang một cái áo dài cưới màu trắng ra. Cô quay lại nói với chị:
- Chị, mau thay đồ.
Hạn Mạn Thư bị ép buộc mặc nó, còn bị thợ trang điểm bôi bôi trát trát lên mặt.
Bố Thịnh và mẹ Uyển bên ngoài sân tiếp khách, phía xa xa đã thấy đàng trai đến, ông liền hối vợ:
- Nào, vào hỏi nó xong chưa, nhà trai đến rồi.
Mẹ Uyển đi lên lầu, vào phòng Hạ Mạn Tuyết:
- Mạn Tuyết con xong..
Bà ngây ra một lúc, không kìm được mà run rẩy đi lại:
- Cuối cùng.. cuối cùng cũng thấy hai đứa mặc áo cưới.
Hạ Mạn Tuyết đi lại cạnh mẹ:
- Mẹ! Con cho chị ấy một bất ngờ.
Mẹ Uyển ôm cả hai đứa con gái của mình, giọng xúc động:
- Được rồi, xong rồi thì nhà trai vào.
Hạ Mạn Thư ổn thỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-xin-dung-tay/2570499/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.