Theo lời nói, anh ta xách tay Nguyệt Dao đứng dậy. Vì bị trói đã lâu, chân cô mất cảm giác. Khi đứng lên đã muốn đổ ngã xuống. Cũng may anh ta vẫn còn xách tay cô. 
"Có ổn không?" Cô nhìn đám người hiện tại có trong kho mà lòng lo lắng. 
Cô không muốn vì mình mà hại thêm một sinh mệnh. 
"Tới đâu tính tới đó! Đi thôi!" Anh ta kéo tay cô đi về hướng cửa. 
Nhưng chân chưa bước đã nghe tên đại ca hét lớn. 
"Đóng cửa!" 
Lối thoát duy nhất đã bị bịt kín. Tên đại ca đi nhanh về phía cô. 
Thấy vậy, anh ta đẩy Nguyệt Dao ra phía sau lưng. Hành động đó làm tên đại ca phừng phừng thêm lửa giận. 
"Cường, mày làm phản?" Hắn hỏi người đàn ông đang che chắn cho cô. 
"Đại ca, đó chỉ là một con nhóc! Chúng ta làm ăn ở chốn giang hồ. Từ trước đến nay chưa từng đụng vào đàn bà, trẻ con!" Nguyệt Dao nghe giọng anh ta nói rõ ràng. 
"Mày thì biết cái gì?" Tên đại ca lại quát. 
"Em biết, anh là đang báo thù cho chị Yến! Nhưng đó là chuyện của đám biệt kích và tụi đặc nhiệm kia! Không liên quan gì đến con nhóc này cả!" Anh ta phân tích thiệt hơn. 
Nhưng xem ra tên đại ca không để lọt vào tai. Nguyệt Dao lại nghe hắn hét lên. 
"Câm miệng!" Hắn đi đến tát một cái vào mặt anh ta. 
Cái tát khá mạnh nên tiếng vang rất dội. Nguyệt Dao sợ hãi. Cô quay người nhìn thử vào má anh ta. Đỏ rõ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-pham-anh-lam-chong-em/2700175/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.