Chương trước
Chương sau
Hà Uy Kiệt theo thói quen thức dậy từ rất sớm, hôm nay hắn còn phải khiến cái tên Lưu Trí Cương kia trả giá vì những điều xấu xa mà ông ta đã làm khi giữ vị trí giám đốc sở cảnh sát. Nhưng trước tiên phải đi chuẩn bị đồ ăn sáng lẫn quần áo mới của Tôn Giai Ân mới được...

Hà Uy Kiệt cúi xuống hôn lên cái môi đang chu chu ra của Tôn Giai Ân, ngay lập tức bị cô vòng tay qua ôm lấy cổ, cố tình dây dưa một chỗ với hắn thêm một lúc nữa...

"Anh đi làm à...?"

Hà Uy Kiệt cưng chiều gật đầu, hắn vuốt mái tóc của cô sang một bên rồi nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên trán cô...

"Ừ...hôm nay có việc quan trọng, nhưng anh sẽ cố gắng sắp xếp để về sớm với em được chứ...?"

Tôn Giai Ân ngoan ngoãn gật đầu, cô hôn lên môi Hà Uy Kiệt thêm một cái nữa liền dặn dò cẩn thận rồi tiếp tục giấc ngủ còn đang dang dở...



"Anh đi cẩn thận nhé, em phải ngủ thêm một lúc nữa mới được...!"

Rõ ràng hôm qua Hà Uy Kiệt hành cô lâu như vậy mà hắn trông không có gì gọi là quá mệt mỏi, còn cô chỉ cử động thân thể một chút liền đau nhức kinh khủng. Lần sau trước khi làm phải giao kèo với hắn thật cẩn thận mới được, không cho phép hắn chiếm tiện nghi của cô thêm một lần nào nữa...

Hà Uy Kiệt đi mua đồ ăn sáng đặt trên bàn cho Tôn Giai Ân, hắn kiểm tra lại nhà cửa một lượt rồi mới yên tâm rời đi.

Lúc hắn đến sở cảnh sát thì Nhuận Phát cùng một nhóm người từ cục thanh tra đã có mặt, bọn họ cũng cầm theo lệnh bắt được chuẩn bị từ trước đến...

"Xin chào ngài Hà, chúng tôi là người của cục thanh tra thành phố...đến đây theo chỉ thị...!

Hà Uy Kiệt nhanh chóng bắt tay với người đứng đầu trong số bọn họ, ngay khi Lưu Trí Cương vừa đến trụ sở thì người bên đó đã nhanh chóng bao vây lấy, đồng thời đưa lệnh bắt ra trước mặt ông ta...

"Lưu Trí Cương, ông đã bị bắt vì tham ô trong suốt thời gian làm việc với chức vụ giám đốc sở cảnh sát của mình, mời ông theo chúng tôi về cục để điều tra và làm rõ sự việc..."

Lưu Trí Cương như không hiểu chuyện gì đang xảy ra, ông ta cố gắng giữ thái độ điềm tĩnh nhất khi nói chuyện với bọn họ để tránh bị phát hiện...

"Xin lỗi nhưng tôi không hiểu các anh đang nói đến chuyện gì, tôi khẳng định bản thân không phải người mà các anh cần tìm...!"

Người bên thanh tra cũng không nhiều lời, quy tắc của bọn họ chỉ việc đến để bắt người về quy án, chứ không phải đôi co với bọn chúng. Vì những kẻ ăn trên đầu trên cổ của người dân đều xứng đáng bị trừng trị...



"Ông hãy theo chúng tôi về cục thanh tra, nếu ông không có tội sẽ được thả ngay lập tức, còn nếu có tội thì ông cũng biết hậu quả như thế nào rồi...!"

Lưu Trí Cương nhìn về phía Hà Uy Kiệt liền biết hắn đang bày trò, dù sao giấy tờ tham ô hối lộ đều được ông cất giữ ở nhà riêng, nếu ông bị kết án thì chắc chắn cũng phải kéo hắn theo cùng...

"Được, tôi đi theo các anh..."

Lưu Trí Cương ngoan ngoãn hơn Hà Uy Kiệt tưởng tượng, hắn đoán việc ông ta bị bắt dù sớm hay muộn cũng sẽ đến tai Ân Kiếm, có thể Ân Kiếm sẽ mua chuộc những người bên trong để thả ông ta ra ngoài. Hà Uy Kiệt nghĩ gì đó liền quay sang ra lệnh cho Nhuận Phát...

"Cậu đi sắp xếp để tôi trực tiếp thẩm vấn Lưu Trí Cương..."

Nhuận Phát nhanh chóng liên hệ cho chánh thanh tra bộ đương nhiệm là Hà Nguyên, cũng là chú của Hà Uy Kiệt, người có mối quan hệ vô cùng thân thiết với hắn...

"Xin chào ngài thanh tra, tôi là trợ lí của đội trưởng Hà, chúng ta có gặp nhau mấy lần tại vài cuộc họp trước đó..."

- À tôi nhớ rồi, cậu gọi cho tôi là có chuyện muốn nhờ đúng không...?

"Vâng, đội trưởng Hà muốn trở thành người trực tiếp thẩm vấn Lưu Trí Cương, hi vọng ngài có thể sắp xếp..."

- Được rồi, nó biết tôi không bao giờ từ chối nó điều gì mà...!

"Cảm ơn ngài, đội trưởng Hà cũng vô cùng cảm kích..."

Nhuận Phát quay sang Hà Uy Kiệt liền gật đầu như đã sắp xếp ổn thỏa. Việc bọn họ gọi điện trước cũng chỉ là tôn trọng người chú kia mà thôi, chứ chẳng may ông ấy không đồng ý thì chủ tịch có mà tiễn ông ấy về vườn trồng cây ngay lập tức...

Tuy bề ngoài Hà Uy Kiệt không liên quan gì đến cha mình, nhưng bên trong ông ấy vẫn luôn dùng quyền lực để giúp đỡ hắn. Không những thế còn dặn cậu tuyệt đối không được để Hà Uy Kiệt gặp nguy hiểm đến tính mạng, còn nguy hiểm thường thường thì vẫn được, để hắn rèn luyện thân thể...

Còn Hà Uy Kiệt thì như một đứa con lớn rồi còn ngang bướng, rất ghét cha mình vì hắn vẫn luôn nghĩ rằng chính ông ta là người khiến mẹ hắn rời xa hắn mãi mãi. Đặc biệt hắn tuyệt đối không bao giờ nhận sự giúp đỡ của người cha này, nên ông ấy chỉ dám âm thầm nhắn nhủ riêng vài điều với Nhuận Phát...

Chiếc xe nhanh chóng dừng lại trước cục thanh tra, Hà Uy Kiệt vừa bước xuống xe đã nở một nụ cười cực kì ranh mãnh khiến Nhuận Phát bày ra vẻ mặt đầy khó hiểu...?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.