Cảm giác yêu đơn phương một người mà không thể nói ra, thật khó diễn tả thành lời...
***
Người ta bảo, con người đôi khi phát điên vì yêu.
Đã bao đêm chồng bà ở bên bà, nhưng tâm trí ông nhớ về người khác?
Hạnh phúc giả dối kéo dài tới ngày hôm nay là do bà trộm lấy.
Hối hận ư?
Bà tự hỏi bản thân chẳng biết bao lần.
Đến giờ bà vẫn không hiểu, họ lớn lên bên nhau từ nhỏ, bà gặp người ấy trước, nguyện dành cả thanh xuân và tương lai cho người ấy, tại sao người ấy lại yêu cô ta?
Từ ô cửa để mở, ánh đèn đường xuyên qua bao phủ lấy cơ thể bà. Bà cảm thấy mệt mỏi suy sụp, mặc cho vô thanh bên tai cứ đậm đặc dần. Tâm trí bà giống như chiếc bánh răng hỏng, dù cố chấp ngăn cản thì nó vẫn chạy, để rồi chậm chạp kéo về những ký ức lẽ ra đã bị chôn vùi từ lâu. (*)
Bà muốn níu kéo định mệnh, trong giọng nói không giấu nổi thê lương.
"Em không muốn ly hôn!"
"Càng không muốn chia đôi công ty."
Chồng bà thở dài, đưa tay day day thái dương.
"Em theo con đường thiết kế thời trang, anh có sở trường thiết kế trang sức. Anh nghĩ tách đôi công ty là cách tốt nhất để chúng ta độc lập phát triển sự nghiệp."
"Thế còn li hôn?" Người phụ nữ gào lên, ngực bà phập phồng."Em không bao giờ kí vào giấy li hôn, anh hiểu chứ? Anh có biết cái cảm giác kí vào tờ giấy ấy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-trang-tan/2747720/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.