Beta: Hana
Dụ Phồn tựa lên tường, chống khuỷu tay, đầu dựa vào lòng bàn tay, mắt muốn nhắm cũng không được nhắm.
Vốn cậu không buồn ngủ đến mức đó, nhưng hôm nay mặt trời đẹp, rực rỡ ấm áp chiếu lên người cậu, tiết này còn là tiết Toán, miệng Trang Phóng Cầm hộc ra một đống con số công thức cậu nghe không hiểu, chẳng khác nào mở khúc hát ru ngay bên tai cậu.
Ngồi thiền mười phút đồng hồ, đầu Dụ Phồn gật mạnh, như sắp gục xuống bàn tới nơi.
Trên trán bỗng nhiên được ai đó đỡ lấy, cảm giác hơi lạnh.
Dụ Phồn mơ màng mở mắt, nhìn thẳng vào ngón tay nắm theo bút của Trần Cảnh Thâm.
Giữa kẽ tay, đường nét xương hàm lạnh nhạt của Trần Cảnh Thâm khẽ nâng, độ cong hầu kết nhô ra. Nếu không có bàn tay đang đặt trên trán cậu, cậu cũng cảm thấy người này là đang nghiêm túc nghe giảng.
Ngay sau đó, đuôi mắt Trần Cảnh Thâm nhếch xuống, hai người nhìn nhau ngắn ngủi hai giây trong ánh nắng sáng rực ngày xuân.
Nơi được mu bàn tay chống lên rê rần, cơn buồn ngủ của Dụ Phồn lập tức bay xa.
Cậu hoàn hồn lại, đập tay Trần Cảnh Thâm ra, lạnh mặt chỉnh ghế ngồi thẳng lên lần nữa.
Ban đầu Trang Phóng Cầm còn tưởng Dụ Phồn chỉ muốn tỉnh trong tiết của cô thôi, không ngờ tới hai tiết sau, lúc cô lặng lẽ đến ngoài hành lang theo dõi, trông thấy Dụ Phồn thế mà vẫn còn thức.
Hai người đối mắt với nhau cách song cửa sổ, vẻ mặt cả hai ai cũng vi diệu
Buổi trưa tan học.
Chương Nhàn Tịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-toi-sau-gio-hoc-tan-hoc-doi-toi/3830514/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.