Beta: Hana
Chơi đếch gì.
"Ra ngoài." Dụ Phồn đè xuống suy nghĩ giết người diệt khẩu, "Đóng cửa lại, không gọi thì các cậu không được vào."
Chương Nhàn Tịnh lấy lại tinh thần: "Dụ Phồn, chẳng lẽ cậu muốn đánh cậu ấy hả?"
Vương Lộ An: "Sao thế được! Dụ Phồn đánh ai chưa bao giờ che miệng, cậu ấy thích nghe người khác gào mà."
Chương Nhàn Tịnh: "...."
Tả Khoan đứng ở sau cùng, ánh mắt nhìn lướt quanh hai người: "Hai cậu đang bàn luận gì hả?"
Vương Lộ An: "Có gì mà không thể để học bá ngồi hẳn hoi rồi bàn...."
Dụ Phồn: "Ra ngoài."
"Được thôi." Vương Lộ An lùi từng bước ra ngoài, thuận tay đóng cửa lại. Trước khi đóng còn nhắn nhủ một câu, "Cứ từ từ chơi, tôi trông chừng ngoài cửa cho cậu...."
Cửa đóng vào, trong lớp lại yên lặng lần nữa.
Ánh mắt Trần Cảnh Thâm khẽ di chuyển, nhìn về người trước mặt.
Vừa mới đỡ người lên lầu, trên người Dụ Phồn không còn lạnh nữa. Lòng bàn tay hơi ấm đè lên trên mặt anh, hình như anh còn ngửi được một mùi hương thoang thoảng.
Sau khi ba người rời khỏi đây, Dụ Phồn vẫn đè anh lại.
"Sau này không cho nhắc lại cái nhảy xa rách gì đó nữa." Cậu hung tợn uy hiếp, "Cũng không cho nói gì mà thích hay không thích. Nghe chưa?"
Ba người bên ngoài không chịu yên, thi thoảng tiếng tán dóc lại truyền vào bên trong này.
Dụ Phồn: "Còn không nói gì?"
Lông mi Trần Cảnh Thâm lay động, rũ mắt nhìn xuống.
Dụ Phồn nhìn theo động tác của anh.
"...." Sau đó lập tức buông hai tay ra.
"Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-toi-sau-gio-hoc-tan-hoc-doi-toi/3830503/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.