Dương Nguyên luôn khiến tôi phải vặn vẹo suy nghĩ. Mà lạ thay, tôi chẳng biết cớ sự gì mà cậu ta lại có thành kiến với bạn Hùng tốt tính của tôi như thế. Cậu ta đúng là xấu xa từ trong trứng. Mình phải nghĩ cách gì đó để dung hòa làm gắn kết cho tình bạn thêm hữu nghị cho bền chặt mới được!
Ngặt nỗi...
Ngồi mãi chả nặn ra ý tưởng độc đáo nào.
Thôi.
Trời đang lạnh,
ăn chút kem cho mát!
Tôi há miệng, ngoàm một miếng kem thật to, miếng kem trong vòm miệng thật ngọt ngào, tan chầm chậm rồi tê buốt hết não phổi, thật sáng khoái.
- Ôi con bé này dở người à? Trời lạnh thế mà hết cái để ăn mà ngồi đó nốc cả hộp kem to oảng như thế kia hả?
- Mẹ này, tính nóng như kem. Trời lạnh thì ăn kem mới sảng khoái tinh thần, tập trung trí tuệ được!
- Sau này đứa nào mà rước chứ, có rước chắc cũng mắt như mù mới vớ phải con tôi mất.
- Ôi dào, mẹ cứ lo xa. Con đây này, xinh đẹp, duyên dáng, dịu dàng, lại còn chăm ngoan! Khối anh rước, đây không chịu thôi ấy chứ.
- Khiếp, miệng mồm chua ngoa, tâm địa độc ác thì có! - Giọng con Linh từ đâu lanh lảnh chen vào, đúng là cái miệng đi trước cái thân.
Tôi và Linh theo lời mẹ nói là chả biết lớn rồi có khôn ra miếng nào không, tuy chí chóe suốt ngày nhưng được cái thích hoạnh họe nhau không chán, chị em thân thiết, thân ai nấy lo.
___________
Đầu giờ học cô chủ nhiệm vào lớp dặn dò về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-toi-co-duoc-khong/950985/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.