- Cuộc đời này thật là quá kì lạ! Tại sao nhà trường bắt học sinh đóng tiền hàng tháng vệ sinh mà vẫn phải đi trực nhật? Tại sao? Tại sao cơ chứ?
Tôi ủ rũ than thở, mặt lờ đờ vì vẫn buồn ngủ...hôm nay tới phiên tôi trực nhật nên phải tới trường sớm. Mà con mụ Khánh kia đâu rồi! Đâu phải một mình tôi, hắn cũng phải trực nữa chứ! Thật là điên người.
- Này, mới sáng sớm mà đã than thở thế kia thì cả ngày sẽ gặp xúi quẩy đấy!
Hở? Ai vậy?
Tôi quay ngoắt 180 độ lại.
- Cậu...đang nói chuyện với tôi sao?
- Chứ còn ai vào đây chẳng lẽ tôi đang nói chuyện với cây bàng đằng kia.
Tôi nhìn xung quanh đúng là chỉ có tôi với tên lạ mặt này ở đây thôi vậy thì chắc đúng rồi.
- Hì...cũng có thể lắm chứ.
- Thôi bỏ đi.
- Ừm tạm biệt!
- Khoan đã...chúng ta đã nói gì đâu cơ chứ.
- Giữa chúng ta thì có chuyện để nói sao? Chúng ta có quen biết nhau chăng?
- Cậu thật sự không nhớ tôi là ai sao?
- Không!
- Cậu...
- Thật sự thì tôi chưa từng gặp cậu hoặc cũng có thể cậu nhầm người rồi, thôi mau tránh ra tôi còn phải đi đổ rác nữa.
Tôi mặc kệ tên con trai kì lạ đó đứng chết sững, kệ cha nhà nó. Mới sáng sớm mà thật là...mất cả thì giờ.
Phải mau mau đi đổ rác rồi vô lớp cho tên đáng chết kia một trận nhừ tử mới được. Loại con trai gì đâu đíu có một chút ga lăng gì hết...à nhầm nhầm thật tội lỗi nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-toi-co-duoc-khong/950962/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.