Tôi không phải là chị Ánh nên cũng không biết chị ấy nghĩ thế nào trong tình thế này, đối với tôi mà nói, nếu như chú Tuấn đã dám nói rằng bản thân vẫn còn rất rất yêu chị ấy thì có lẽ đó là thật... Thật đến nỗi những giọt nước mắt đã tự chứng minh điều đó.
- -Này, đứng dậy mau.
- -em trả lời câu hỏi của tôi đi đã. Xin em đấy.
- -Được rồi, nhưng trước hết Anh cứ đứng dậy đi đã, Anh không thấy người ta đang nhìn kia à.
- -Ai dám nhìn Anh với em, anh móc mắt họ ra.
- -Anh còn nói nữa để họ khó chịu, họ xông vào đánh cả tôi với anh bây giờ.
- -Tôi sẽ bảo vệ cho em.
- -Thôi, cho tôi xin, đến bản thân anh lo còn chưa xong kìa, mau đứng dậy tôi đưa về, mau đứng lên.
- -Em đưa tôi về hả.
- -Ừm, về, nhanh lên, không là tôi đổi ý bây giờ.
- -Tôi đổi ý rồi giờ tôi không muốn về với em nữa.
- -ai đừng đùa nữa, tôi mệt lắm đó.
- -Tôi không về, tôi không về, e định làm gì?
- -Trời ngoài kia đang mưa, anh rảnh lắm sao, muốn chơi đùa với tôi thế sao?
- -Em bận à.... Hay em giận anh
- -Thế có về không?
- -Có giờ anh về cùng em, lớn rồi phải nghe lời người yêu chứ.
- -ai là người yêu của anh.
- -Thì mình anh là người yêu của em là được rồi.
- -Nhảm nhí
- -Về nhà thôi vợ yêu..
- -Anh còn liên thiên nữa là tôi vứt anh ở đây luôn đấy.
- -Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-toi-28-tuoi-roi-chu-lay-toi-nhe/1823291/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.