Mỗi một câu chuyện xảy ra trong cuộc đời của bất kì đều có một lí do. Có người luôn cho lí do đó là đúng, có người lại cho lí do đó là sai, và có người lại không dám đặt cuộc cả cuộc đời vào lí do đó.
Thực ra tôi lại không phải là kiểu người thuộc trong những lí do đó. Tôi khá là tin vào những thứ luôn hiện hữu vô hình giống như định mệnh hay duyên phận nào đó. Để gặp được 1 người tốt như chú, tôi ít nhất cũng trải qua việc cảm nhậm sự khốn nạn của người yêu cũ.Thế mới nói, trên đời này chẳng có thứ gì là mãi mãi.
Giọng cái Hà vang lên như nhắc nhở tôi nên tiếp tục câu chuyện đang còn dang dở.
- -Này, mày làm gì mà không trả lời lại tao thế,tao cũng là người của công việc ấy, chứ mày tưởng tao rảnh lắm à.
- -Đây, đây, tao vẫn đang nghe nè.
- -Nghe cái bố khỉ gì, vừa nghe tao nói đến chú Minh là hồn xác mày cứ tha thẩn thế nào ấy.
- -Mày linh tinh ấy, tao vẫn bình thường mà.
- -tao nghi lắm, có phải mày thích chú tao thật không?
- -Không, đã bảo là không rồi mà.
- -Mà nếu nhỡ tao thích chú Minh thì sao?
- -Về vấn đề tuổi tác cũng có vấn đề,mày mới 20,mà chú tao đã gần 30 rồi. Nhưng xét về ngoại hình hay vẻ ngoài thì trông chú Minh không già là bao, mày cũng có thể xứng với chú ấy khi xét về khoản đó.
- -Mày xem, cũng hợp lắm chứ bộ.
- -nhưng mà còn nhiều việc lắm, mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-toi-28-tuoi-roi-chu-lay-toi-nhe/1823276/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.