Chú Tuấn cười rồi nhanh chóng quay trở vào trong nhà.Lúc này cũng vừa lúc chú Minh tỉnh giấc.Vừa thấy cảnh tượng chú Tuấn vẫn ôm mặt cười,chú Minh liền buông ngay những lời nói chỉ trích.
- -Mày điên à mới sáng ra đã cười thế.
- -Mày không biết được đâu.
- -Mà vừa ai bấm chuông đấy.
- -Mày thử đoán xem.
- -Ai nhở,chịu,không đoán được.
- -Thế mà cũng không đoán được,mày ngu thế,Minh.
- -Này,không lẽ là Ánh...
- -Tao bắt đầu thấy mày thông minh ra rồi đấy.
- -Thế cô ta đâu rồi,tao phải đi trốn mới được.
Chú Minh đưa mắt nhìn ráo rác xung quanh như sợ sự xuất hiện của chị Ánh.
- -Mày dở à,về rồi,vừa tao ra tao trêu cho một trận,bực mình quá cong mông bỏ về rồi
- -Mày lại trêu nó,nó tức lên nó lại hành tao.Thằng đểu.
- -Theo mày thì nó còn yêu tao không..?
- -Ánh á...
- -Ừm...
- -Tao biết làm sao được.
- -Kệ đi,tao méo quan tâm nữa,gái gú mệt cả đầu.
- -Mày không quan tâm là chết tao đấy,nghe không con?
- -Chết mày chứ có chết đâu mà tao phải quan tâm.
- -Mày nói thế cũng nghe được à.Tao còn chưa được nếm vị yêu đương nó như thế nào đây?
- -Thế giờ theo mày tao nên làm thế nào.
- -Tán tỉnh lại nàng đi,tao sẽ giúp mày.
- -Nhưng mà chuyện cứoi xin của mày thì thế nào.
- -Có yêu méo đâu mà cưới với chả xin.
- -Ừm,cũng đúng.
- -Không giấu gì mày chứ tao mới kiếm được mục tiêu của cuộc đời mình rồi.
- -Thật á.
Chú Tuấn mặt trợn to như bừng tỉnh hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-toi-28-tuoi-roi-chu-lay-toi-nhe/1823262/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.