Tôi còn nhớ hôm nay là sinh nhật mình,lúc ấy đã quá 12 giờ đêm.Tôi chuẩn bị cất sách đi ngủ thì nhận được điện thoại của Thắng.Cậu ấy hỏi tôi đã ngủ chưa,hơn nữa còn nói là đang ở dưới cổng nhà tôi.
Khi nghe qua điện thoại bản thân thấy vô cùng hoang đường,nhất quyết không tin vào những lời nói ấy của Thắng.
—Muộn rồi nha,không đùa nữa,tôi buồn ngủ lắm rồi đó.
—Tôi nói thật đó,không tin Miền cứ mở cửa ra mà xem
Tôi nói Thắng đừng đùa nữa,nhưng chân vẫn chạy ra ban công theo lời nói của cậu ấy.Quả thật là như vậy,Thắng đang đứng đó,bên cạnh cái cột điện đã cũ,trên tay cầm một chiếc bánh kem nhỏ cùng một bông hoa hồng.Khoé miệng khẽ cười khờ với tôi
—Miền,chúc cậu sinh nhật vui vẻ...!
Qua điện thoại tôi vẫn cảm nhận được sự chân thành và cảm xúc.Tôi khóc,hôm ấy tôi đã cảm động vì hành động bất ngờ của cậu ấy.Nước mắt tôi rơi,rơi vì hạnh phúc.Gặp gỡ cậu ấy vô tình như vậy thôi mà giờ đây cảm thấy Thắng vô cùng quan trọng.Cũng kể giây phút ấy tôi biết mình không thể đánh mất cậu ấy vào tay người con gái khác được.
Thắng thấy tôi im lặng,lại tiếp tục nói.
—Đừng nói với tôi là cảm động đến mức phát khóc rồi đấy chứ.
—Còn lâu,tôi không dễ dàng mít ướt như thế đâu,hiểu không?
—Cậu có thích không?
—Trẻ con...nhưng mà tôi thích.Cậu làm tôi cảm động đến mức nước mắt rơi hơn người yêu bỏ rồi này.
—Vậy có muốn tôi kể chuyện đêm khuya cho dễ ngủ không?
—Được,tôi cho phép.Tại cậu mà đêm nay tôi mất ngủ ấy.
—Tôi đã từng yêu đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-toi-28-tuoi-roi-chu-lay-toi-nhe/105601/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.