Màn đêm buông xuống, cả thếgiới chìm trong bóng tối, chỉ còn ánh sáng trong lòng em vẫn đang lelói, tâm trạng ảm đảm, nhưng hễ ngày mai trời sáng là em có thể quên điđêm qua mình đã lạnh lẽo nhường nào!
Nhớ anh, không giờ một phút – Trương Tịnh Dĩnh
Hai ngày sau, với bao nhiêu email không có hồi âm và mấy chục cuộc điệnthoại, cuối cùng Thẩm Xuân Hiểu cũng đợi được điện thoại của An Châu.
Giọng nói của An Châu bình tĩnh hơn rất nhiều, cô ấy nói sự việc đã được giải quyết và bây giờ không sao nữa. Đúng là cô ấy có vẻ không sao, vừa cười vừa nói, rất vui vẻ.
Thẩm Xuân Hiểu đã lo lắng mất hai ngày,bây giờ cũng được nhẹ lòng. Câu hỏi hôm trước của Lư Hạo Tường khôngkhiến cô suy nghĩ nhiều, có lẽ trong tình yêu, duy trì cảm giác mơ hồlại càng thêm hạnh phúc. Tình yêu đâu có thể phân định rõ ràng, yêu cáigì, vì sao lại yêu và có yêu say đắm không? Nếu có thể phân định rõ ràng thì còn gọi gì là tình yêu nữa?
Huống hồ hai ngày nay, ChươngPhương Hựu vẫn ân cần đón cô lúc tan ca, giống như chuyện hôm trước chưa từng xảy ra. Thẩm Xuân Hiểu tuy không biết họ đã nói những gì, nhưngbây giờ cũng chẳng có hứng muốn biết.
Thiết kế mới của Lư HạoTường không ngừng thâm nhập vào thị trường, Thẩm Xuân Hiểu thì bận tốimắt tối mũi, Giả Lạc Sơn vẫn ngấm ngầm ra tay, nghiên cứu thị trường của cô cũng đang được tiến hành.
Lư Hạo Tường tiếp tục nói cho cônhững điều anh biết, không hề nhắc tới chuyện không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-thu-tinh-truong/534643/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.