Edit: Hồng Anh
Proofread: Helix
Beta: Ril
-----Đọc tại truyenwk.com thestarryocean và thestarryocean.wordpress.com-----
Có lẽ vấn đề của Tiêu Xuyên đã khiến Ngô Bộ Hoa chấn động khá lớn cho nên Ngô Bộ Hoa tạm thời bỏ qua việc Tiêu Xuyên cười nhạo hắn độc thân, ngày hôm sau vừa vào phòng học hắn liền đi về phía Tiêu Xuyên.
"Tiêu ca." Ngô Bộ Hoa chào hỏi như thường lệ: "Cậu tới sớm vậy."
Tiêu Xuyên đang ăn sáng, nghe vậy liền biết Ngô Bộ Hoa không có lòng tốt, nhất thời liền đem bữa sáng đặt sang một bên, nghiêng đầu nhìn hắn: "Làm sao?"
Ngô Bộ Hoa nhìn Tiêu Xuyên hắn như vậy, không nhịn được nhếch miệng cười, " Vẫn là Tiêu ca hiểu tôi, biết tôi có chuyện muốn hỏi."
"......" Tiêu Xuyên ho khan một tiếng, đứng đắn nói: "Chuyện gì?"
Ngô Bộ Hoa giả bộ thần bí giống như là sợ bị người khác nghe thấy, ghé sát vào bên tai Tiêu Xuyên, nhỏ giọng nói: "Về vấn đề ngày hôm qua cậu hỏi tôi, đã qua lâu như vậy rồi, Tiêu ca sao lại đột nhiên nhớ tới mà hỏi vậy?"
Tiêu Xuyên vẻ mặt cứng đờ, cảm thấy vấn đề này có chút khó giải thích, làm sao hắn có thể nói với Ngô Bộ Hoa lý do hắn nhớ tới để mà hỏi là bởi vì lão bà nhà hắn đột nhiên nhắc tới chứ? Nếu hắn thật sự nói như vậy, phỏng chừng hôm nay đừng hòng bước chân ra khỏi phòng học này.
Nhưng Tiêu Xuyên lại cảm thấy không cần phải lảng tránh, quan hệ giữa hắn và Lương Độc Thu cũng không có gì là không thể chấp nhận được, Tiêu Xuyên chưa bao giờ sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-thu-mot-mat-mot-con-la-ban-trai/526264/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.