Ngô Bộ Hoa đầy lòng hiếu kỳ, đi đến canteen vẫn còn ngạc nhiên chuyện Lương Độc Thu có đối tượng.
"Tôi không nghĩ tới Lương đại học bá vậy mà còn yêu đương đấy." Ngô Bộ Hoa uống trà sữa vừa mua, có chút cảm khái nói, "Cảm giác này kích thích y hệt chuyện cậu nói mình có đối tượng."
Tiêu Xuyên cạn lời, "Chuyện này thì có gì đáng ngạc nhiên?"
"Cậu không hiểu." Ngô Bộ Hoa liếc mắt nhìn Tiêu Xuyên một cái, ý vị cao thâm, "Hồi cấp ba tôi nghe người khác nói về Lương Độc Thu, đều đồng ý rằng Lương Độc Thu cho đến khi tốt nghiệp cũng sẽ không yêu đương."
"..." Tiêu Xuyên trợn mắt, "Mấy người nhàm chán quá đấy."
"Nhưng Tiêu ca này, cậu cảm thấy Lương Độc Thu sẽ thích loại hình nào?" Ngô Bộ Hoa xoa cằm tự hỏi, rốt cuộc nói thẳng, "Tôi không tưởng tượng nổi mẫu người của cậu ấy."
Tiêu Xuyên cười hai tiếng, nghĩ thầm cái này chẳng cần cậu biết, tôi biết là được. Nhưng Tiêu Xuyên sẽ không thật sự nói vậy, cho nên hắn dừng một chút, cười nhạo, "Tôi biết sao được?"
Nghe vậy Ngô Bộ Hoa thở dài, phụ họa theo, "Đúng rồi, nếu cậu biết thì sẽ chẳng bất hòa với Lương Độc Thu."
Tiêu Xuyên rất muốn cười ra tiếng, nhưng cuối cùng cũng không nói gì, bảo Ngô Bộ Hoa tự về ký túc xá, hắn còn có việc, đi một chút rồi về.
Học cả một buổi sáng, Ngô Bộ Hoa đã sớm mệt muốn chết, giờ nghe Tiêu Xuyên nói có việc muốn đi, lòng hắn có dư mà lực không đủ, trên miệng thể hiện vĩnh viễn ủng hộ hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-thu-mot-mat-mot-con-la-ban-trai/526252/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.