Một tháng, trễ mười tám lần, về sớm hai mươi lần, còn lại thì toàn là bỏ bê công việc. Phương Hi Hàm cầm trong tay bảng biểu đi làm của Mạc Nhiên, cười khổ, vốn cho rằng mình có thể kiềm chế được Mạc Nhiên, nhưng Mạc Nhiên như chim trên trời như cá dưới nước, ai cũng không thể ràng buộc.
"Tháng này mới qua ba ngày, em đến trễ ba lần!" Càng trói buộc, thì Mạc Nhiên càng phản loạn, tóc ngắn đầy màu trở lại, mỗi ngày mặc "áo quần lố lăng" gây sự chú ý khắp công ty, Phương Hi Hàm kéo Mạc Nhiên vào phòng làm việc, giọng nặng một chút, "... Em nói thử em có thể làm được gì?!"
Trước kia là bạn tình, giờ là người yêu, thân phận khác, yêu cầu tự nhiên cũng khác. Hai người sống với nhau, cũng không chỉ hạn chế trên cái giường, rất nhiều chuyện đều thay đổi trong vô thức, đương nhiên Phương Hi Hàm không muốn Mạc Nhiên vẫn tiếp tục đần độn như vậy.
Có thể Mạc Nhiên cũng ý thức được sự thay đổi này, nhưng cô nghĩ là Phương Hi Hàm thay đổi, cô và Phương Hi Hàm dường như đã không tìm được cảm giác "tình cảm mãnh liệt" như trước kia.
Một lá thư từ chức được ném lên bàn, Mạc Nhiên cà lơ phất phơ nói: "Dĩ nhiên là tôi không tài giỏi như chị, Phương tổng ——, hôm nay tôi nghỉ..."
Làm việc làm việc làm việc, Mạc Nhiên chịu đủ rồi, cuộc sống như vậy ngày qua ngày, thực sự là buồn chán đến cực độ, thậm chí Phương Hi Hàm bận đến mức ngay cả thời gian vuốt ve cô cũng không có.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-thu-mot-mat-mot-con-chung-ta-rat-xung-doi/1419256/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.