"Chỗ này nữa..." Lê Mộc cẩn thận dùng kem che khuyết điểm thoa lên cổ Ngả Hi.
Hỏng bét, Ngả Hi chưa bao giờ bừa bãi như vậy, Lê Mộc làm việc không biết nặng nhẹ, tại sao cô còn làm bậy với nàng, cô hơi ngước cằm, đưa tay nhéo eo Lê Mộc, cảnh cáo thêm một lần: "Chị nói với em bao nhiêu lần rồi..."
Lê Mộc để cô nhéo, cũng không né, chỉ là giọng nói có hơi phản bác, "... Không phải chị cũng rất hưởng thụ sao..."
"Em lặp lại lần nữa!"
Lúc này tay Ngả Hi cố sức, nhéo tới Lê Mộc gào khóc, "Bán Tiên gọi nữa kìa!"
Gọi mười mấy cuộc, nếu Hồ Tiểu Uyển biết nàng còn đang che "ô mai" cho Ngả Hi, hậu quả thực khó lường, nghĩ tới đây Lê Mộc nhanh chóng tăng tốc.
Giọng Hồ Tiểu Uyển oang oang, không mảy may vì hôm nay phải làm cô dâu mà kiềm chế một chút, trước trận pháo điên cuồng oanh tạc, Lê Mộc mới lôi kéo Ngả Hi dùng tốc độ nhanh nhất để đến hội trường hôn lễ.
Đến khi thấy Hồ Tiểu Uyển mặc áo cưới, nào có bóng dáng cọp mẹ như trong điện thoại, dịu dàng nhã nhặn lịch sự đến mức kì quái, Lê Mộc nhìn ngây người, đây thực sự là Bán Tiên sao?
Khoảnh khắc người con gái mặc áo cưới, quả nhiên là đẹp nhất.
Phương Hi Hàm ngồi ghế khách quý, khúc "Wedding March" vang lên bên tai, ánh mắt của cô chưa từng rời khỏi người con gái mặc lễ phục màu xanh nhạt, mặc dù cô gái kia chưa hề liếc mắt nhìn cô.
Mạc Nhiên luôn luôn nhất ngôn cửu đỉnh, cô nói về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-thu-mot-mat-mot-con-chung-ta-rat-xung-doi/1419235/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.