"Ăn gì cô quyết định đi."
Được Ngả Hi cho phép, Lê Mộc hài lòng nói: "Con người của tôi rất đơn giản ——"
Khẩu vị không phải vấn đề, mấu chốt là phải đắt!
Lê Mộc online cẩn thận so sánh giá mấy nhà hàng cao cấp của thành phố với nhau, Lê Mộc cũng không phải một người thiếu đạo đức, không chọn nhà hàng đắt nhất.
"Vậy ăn hải sản đi." Lê Mộc nhìn hình trong điện thoại, thèm nhỏ dãi, thiếu chút nữa gặm ảnh trong điện thoại, "Có nhà hàng hải sản được lắm, cách đây khoảng hai km."
"Ừ."
Hải sản hải sản, tiệc lớn tiệc lớn, Lê Mộc âm thầm khen chỉ số thông minh của bản thân.
Mông Lê Mộc vừa dính vào cái ghế, lập tức lấy thực đơn lên xem. Năm đó Lê Mộc được gọi là chuyên gia gọi món, quỷ keo kiệt Hồ Tiểu Uyển đến giờ cũng không dám tùy tiện mời Lê Mộc ăn cơm, không muốn táng gia bại sản, Lê Mộc còn có thành kiến, ăn cơm với Hồ Bán Tiên, đến giờ vẫn chưa từng được thỏa chí ăn uống.
Bây giờ Ngả Hi mời cơm, Lê Mộc còn rất tốt khi chưa làm cô gái giàu có này ăn một bữa đau đớn, phải biết tiền lương quản lý của AG, không phải hấp dẫn bình thường đâu.
"Món này... này... này... này..." Mắt Lê Mộc quét nhanh, mồm cũng mở nhanh hơn, thiếu chút nữa cắn lưỡi, làm nhân viên hơi sửng sốt.
"Quý khách, quý khách chỉ đi hai người sao?"
Lê Mộc ưu nhã lắc đầu, buông thực đơn, bày ra một nụ cười đầy lực sát thương, "Ừ, anh đẹp trai, tôi ăn rất nhiều."
Anh nhân viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-thu-mot-mat-mot-con-chung-ta-rat-xung-doi/1419194/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.