60.
Du Am rõ ràng không uống rượu, lại hoài nghi chính mình đã uống, nếu không thì là Lục Phong uống quá nhiều rượu.
Du Am: "Cái, cái gì?"
Đều là một hơi nói ra, không bằng nói ra luôn đi. Lúc sau rượu lên tới não Lục Phong, cảm thấy thẹn thùng gì đó đã bị gây tê, bất chấp tất cả, thành khẩn mà đỡ bả vai Du Am, nghiêm túc nói: "Nói ra thì chắc cậu không tin, mỗi khi đến cuối tuần tôi sẽ biến thành mèo của cậu."
Du Am: Tôi thật sự không tin.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, Lục Phong nhất thời nghẹn lời, không biết nên nói cái gì cho phải, ý tưởng trong đầu lung tung rối loạn, cậu không thể ngay lúc này biến thành mèo, nếu không cậu sẽ nằm sấp xuống kêu hai tiếng meo meo để trình bày ngôn ngữ mèo học tập được từ trước tới nay.
Du Am hoàn toàn ngây dại, hắn vừa rồi vốn dĩ muốn hôn xuống, hai người dán chặt vào nhau, trên hàng lang ngẫu nhiên có hai nhân viên tạp vụ đi ngang qua, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hai người bọn họ.
Đây là nói hươu nói vượn cái gì, tâm tư Du Am rối bời thay đổi liên tục, cuối cùng không thể không nghi ngờ, nói không chừng đây là lý do uyển chuyển để Lục Phong từ chối nụ hôn, từ trước đến nay, đều do hắn hiểu lầm.
Nghĩ như vậy một hồi, Du Am nói trong lòng "Quả nhiên là như vậy", rồi lui về sau một bước, hai người lại bảo trì khoảng cách lịch sự.
"Cậu uống nhiều rồi, chúng ta trở về thôi." Hắn bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-thu-mot-mat-mot-con-bien-thanh-meo-con-ma-toi-muon-thien-no/1170656/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.