Editor: Cogau
Giang Nam Đồng tới đón cô, thuận tiện còn mang theo chiếc bánh ngọt và bình giữ nhiệt đựng nước rễ bản lam căn (* hay còn gọi là cây tùng lam, có tác dụng thanh nhiệt, giải độc, tiêu viêm, giảm ho, long đờm . . .),Thành Hạ kỳ quái, Giang Nam Đồng thì lại cười cười, nói tối qua thấy cô hắt xì! Nhưng trong nhà không có rễ bản lam căn, tan việc anh thuận tiện đi mua.
Dĩ nhiên không thể nói cho cô biết là Trần Tiên Đình nói cho anh biết được.
Nhìn lịch đã thứ tư rồi, hết Thứ hai là phải xong bản thảo rồi, thắng lợi đang ló rạng ở phía trước, một ngày nào đó trên lịch đã bị cô vẽ một cây đuốc, Giang Nam Đồng hỏi sao lại muốn vẽ cây kem, Thành Hạ bái phục, nói "Đây rõ ràng là cây đuốc mà! Là ngày mà Nữ thần Tự Do lần nữa giáng trần đấy!" biến thành thần cằn nhằn.
Ngày bận rộn luôn trôi qua thật nhanh, mặc dù Thành Hạ có uống thuốc cảm nhưng chẳng thấy khỏe lên chút nào, nói chuyện thì giọng khàn khàn, cổ họng cũng khản đặc, duy nhất chữa khỏi là sổ mũi, Tiếu Thanh bảo cô xin nghỉ mà nghỉ ngơi, nói công việc cuối cùng cũng không có gì gấp gáp, tự cậu ấy có thể hoàn thành, khỏi mất công cô bệnh lại đần độn mất, vốn đã phản ứng chậm rồi . . .
Thành Hạ liếc cậu ta một cái, cự tuyệt, cô và Giang Nam Đồng từng nói phụ nữ cũng cần có kinh nghiệm trải qua phong ba bão táp, chỉ cảm vặt thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-thi-cong-tinh-yeu/1911609/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.