Editor: Cogau
Thành Hạ ngồi ở bên giường chống cằm nhìn Giang Nam Đồng, đúng là một bệnhnhân đẹp trai! Mới vừa rồi anh gửi tin nhắn có lẽ là cũng rất cố gắng,chính vì không muốn để cho cô lo lắng, người đàn ông này khi nào cũngđều lo lắng cho cô trước nhất, Thành Hạ cô đây có tài đức gì, không biết cô đã tu luyện mấy kiếp mà may mắn có được ‘chiếc bánh bao lớn’ từ trên trời rơi xuống vậy, có khi cả đời cô cũng ăn không hết.
Chốngcằm, Thành Hạ im lặng cười, vẫn nhìn chằm chằm vào mặt của Giang NamĐồng. Nếu như lúc này có người ngoài đến nhìn thấy thì nhất định phảigiật mình cảm thấy cô bé này tinh thần không được ổn định lắm.
Giang Nam Đồng ngủ chưa tới một tiếng đã tỉnh, thay đổi chỗ anh không ngủđược, vừa mở mắt chỉ thấy người nào đó cười híp mắt nhìn mình.
”Cầu Cầu?” Đưa tay quơ quơ ở trước mặt cô, tại sao vừa nhìn giống như đang lạc vào cõi thần tiên vậy?
”Bánh bao lớn!” Thành Hạ một phát bắt được tay của anh: “Giang Nam Đồng, anhkhoanh tay chịu trói đi, đời này anh cũng đừng nghĩ chạy thoát!”
Xác định là đang lạc vào cõi thần tiên, hình như còn có chút triển vọngcũng như hứng thú hoạch định tương lai, suy nghĩ một chút, lần tai nạnxe cộ này mới đầu cảm thấy rất xui xẻo, nhưng bây giờ nhìn lại, lời nóicủa các cụ ta cũng rất có đạo lý, ‘Tái ông mất ngựa, họa phúc khônlường’! Mặc dù gọi anh là một ‘chiếc bánh bao lớn’, nhưng mặc kệ nó,cuối cùng thổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-thi-cong-tinh-yeu/1911598/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.