Editor: Cogau
Nghía một cái, lầu mười, OK, không ngừng cố gắng, nhưng nếu như cô biết Tưởng Lập Trình sẽ xuất hiện ở lầu 9 thì cô thà cột sợi dây mà tụt từ lầu 18xuống.
”Chào Tưởng Tiên Sinh ạ.” Thành Hạ nói.
Tưởng LậpTrình đang cúi đầu, nghe cô chào hỏi lại ngẩng đầu nhìn phía sau ThànhHạ có vẻ chần chừ rồi gật đầu, nhìn dáng vẻ của cô như đã phẫu thuậtthẩm mĩ sao? Lập tức làm Thành Hạ ngột ngạt muốn chết. Yếu, yếu trongngười hay sao ấy mà trong cầu thang hoang tàn vắng vẻ cũng có thể gặpphải ‘bão’ lớn, không có yếu nhất chỉ có yếu hơn mà thôi.
NhìnTưởng Lập Trình ở trước mặt rồi ngoảnh đầu lại nhìn cầu thang, qua cáibàn Tiếp tân một chút là cửa lầu tám rồi, đi chút nữa, chút nữa...... Cắn răng một cái, Thành Hạ quẹo vào lầu tám tính đi thang máy xuống,đi cùng với loại người trên mình toàn là scandal như Tưởng Lập Trình này tốt nhất là giữ một khoảng cách thì hơn.
Cô chưa từng tới lầutám nên cũng không quen biết ai. Nhưng kỳ quái thay, mọi người đi qua đi lại đều nhìn cô, điều này làm cho cô có loại cảm giác lạnh lẽo như quỷnhập vào người vậy. Lộp cộp bước nhanh hơn tới trước thang máy, cảm thấy có người đứng ngay bên cạnh, sau đó nữa thì cô nghe được tiếng xì xàobàn tán, cảm thấy ớn lạnh cả người. Thoáng nghiêng đầu nhìn sang bêncạnh, thật hoảng sợ, Tưởng Lập Trình đang nhàn nhã đứng ngửa đầu nhìncon số phía trên cửa thang máy.
Vì vậy, Thành Hạ ra sức kêu trời, hỏi xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-thi-cong-tinh-yeu/1911577/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.