Editor: Cogau
Hai người ra khỏi phòng họp chỉ thấy tình cảnh trước mắt rất tốt: nhân viên thể hiện nhiệt tình, tích cực cao với công việc, gặp được họ ở cửa vộichào hỏi.
Cuối cùng cũng đưa được vị Đại Bồ Tát Tưởng Lập Trìnhnày đi, Trần Tiên Đình quay lại bên cạnh chỗ Thành Hạ, gõ gõ cái bàn:”Đọc xong rồi sao?”
”Lạch cạch” một tiếng, Thành Hạ đánh rơi điện thoại trên bàn, mặc dù động tác cô rất nhanh - cầm quyển tạp chí đậylại, nhưng Trần Tiên Đình vẫn nhìn thấy ba chữ “Trần ma quỷ...” trênđó.
”Vâng, đọc xong rồi ạ.” Thành Hạ nói, mẹ ơi, con người quả nhiên không thể làm việc trái với lương tâm.
”Đến phòng làm việc của tôi.” Ma quỷ ư, nhìn anh rất ma quỷ sao? Có ai trẻtuổi đầy triển vọng như anh lại như ma quỷ sao? Trần Tiên Đình nghĩ, hôm nào hỏi Giang Nam Đồng xem có phải bạn gái cậu ta rất thích đặt biệtdanh cho người ta không, nhưng biệt danh này quá không thích hợp, anhvẫn cảm thấy mình là thân sĩ đấy.
Ôm một đống tài liệu và phần ghi chú, Thành Hạ vội đi theo phía sau Trần Tiên Đình.
Vì vậy, cô thì báo cáo, còn anh ta thì vừa nghe vừa liếc nhìn đống tàiliệu kia, tốc độ cực nhanh, Thành Hạ cảm thấy trước kia anh ta nhất định là ngân hàng sao chép. Nói tới khi miệng đắng lưỡi khô cuối cùng cũngbáo cáo xong, Thành Hạ đứng thấp thỏm chờ Trần Tiên Đình đưa ra lời nhận xét.
”Tự đọc à? Không ai hỗ trợ chứ?” Trần Tiên Đình hỏi.
”Sếp chưa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-thi-cong-tinh-yeu/1911572/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.