Mặc dù nghỉ, nhưng đồng hồ nước vẫn nóng đúng lúc bảy giờ, nữ sinh gội đầu cũng là rất đúng giờ, cho nên trong hành lang tiếng ồn ào cũng rất đúng giờ, Thành Hạ vẫn dậy theo thói quen rồi tiếp tục dọn dẹp hành lý, suy nghĩ một chút gửi tin nhắn cho Giang Nam Đồng để anh nếu không có việc gì thì khỏi cần cố ý tới trường, dù sao cô cũng có cơm ăn.
Giang Nam Đồng gọi điện thoại đến, nói cô không thể tước đoạt phúc lợi bình thường của anh được. Nhắc tới cái từ này, gương mặt Thành Hạ hơi nóng lên, vài tháng gần đây Giang Nam Đồng đã đem phúc lợi của anh từ phạm vi nắm tay mở rộng đến hôn miệng, cái này, theo lời Phương Ngu nói, thì tốc độ ‘nuốt trôi xơi tái’ sẽ rất nhanh. Nhưng theo lời Lâm Lâm nói: cũng đã ba tháng rồi mà các cậu vẫn còn chơi đùa ở dưới giường, aizz, khi nào mới thực sự tiến triển đây? Ăn sáng xong lại tiếp tục thu dọn đồ đạc, nghĩ một chút thấy ngân sách còn chưa tới mức ‘cạn kiệt’, cô vẫn còn dư tiền, định mua ít quà gì đó cho ba mẹ và Lâm Phóng.
Lôi Giang Nam Đồng “Vào thành” đi dạo, mua cho mẹ một chiếc khăn quàng cổ lông thỏ, mua cho ba đặc sản rượu thành phố S, còn Lâm Phóng, mua cho anh một đống mứt ngậm ho lê đường, Lâm Phóng cảm là sẽ ho khan, nhiêu đây đủ anh ăn một năm rồi.
Giang Nam Đồng cho là cô mua về để biếu, Thành Hạ nhún vai: “Chẳng có ai để mà biếu cả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-thi-cong-tinh-yeu/1911550/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.