Editor: Mộc An Chi
Nếu không phải không nên để quá nhiều người biết tới chuyện này, bà ấy cũng không muốn tìm một người chưa thấy qua sóng gió gì đâu.
Nhưng trăm triệu lần không ngờ, kết quả ngược lại là Khương Đường kính mẫn không tạ, dáng vẻ không muốn tham dự vào.
Bác gái Tô nhíu mày, nhớ tới mấy ngày nay Từ Vọng Quy hỏi thăm chuyện công việc, bà ấy thử nói: “Nếu giải quyết được chuyện này, cơ hội công việc sẽ lớn hơn.”
Khương Đường hơi động lòng, “Xung quanh quân đội của chúng ta, có vị trí trống ạ?”
Bác gái Tô nhướng mày, nghiêm túc nói: “Nếu chuyện này là thật, cháu sẽ lập công lớn, sao lại không cho cháu được một công việc chứ?”
Khương Đường thừa nhận, cô động lòng, siêu siêu động lòng.
Cô bị mê hoặc bởi viên đạn bọc đường này.
Khương Đường hỏi: “Mọi người định làm thế nào?”
Bác gái Tô thấy cô đồng ý, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười vừa lòng, “Vẫn đang thương lượng, chưa có ý tưởng cụ thể. Nếu cháu có ý tưởng, cũng có thể nói thử.”
Khương Đường hơi nhíu mày, trầm ngâm một lát, “Đúng là cháu có một ý tưởng.”
Giữa trưa.
Từ Vọng Quy trở về, Khương Đường nói với anh chuyện bác gái Tô tới nhà.
Từ Vọng Quy nói: “Ừ, bọn tôi không tiện nhúng tay vào chuyện này, các cô nhìn rồi xử lý. Cô yên tâm, tôi sẽ để Tiểu Lý đi theo các cô.”
Khương Đường nói: “Tôi muốn mang Bách Luyện và Thành Cương đi cùng.”
“Tùy cô.” Từ Vọng Quy vừa ăn vừa nói: “Tự cô tính toán là được.”
Khương Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tac-phu-the-thap-nien-70/4481842/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.