Editor: Mộc An Chi
Mỗi khi nghĩ vậy, Từ Vọng Quy nhịn không được nói thầm trong lòng, người anh nhìn thấy bây giờ khác hẳn với người trong trí nhớ của anh.
Anh nhớ rõ lúc trước cô rất thành thật, không thích nói nhiều, nào giống dáng vẻ mọi chuyện đều có chính kiến của riêng mình như bây giờ.
Khương Đường thấy ánh mắt đánh giá của anh dừng trên người mình, lập tức hơi giật mình, chuông cảnh báo reo lên ở trong lòng, cũng không thể lặp lại sai lầm đã từng mắc phải trên người Bách Luyện.
Khương Đường không chút biến sắc đánh gãy suy nghĩ của anh, “Được rồi, vậy tôi sẽ tin tưởng anh, hy vọng có thể nhanh chóng sắp xếp cho tôi một công việc.”
Từ Vọng Quy vừa nghe cô nhắc tới cái này, lại cảm thấy đau đầu.
Anh thử giảng đạo lý, “Bách Luyện và Thành Cương còn nhỏ, nếu cô có công việc sẽ phải đi Biên thành, như thế là vi phạm những gì cô nói hôm trước.”
Khương Đường khựng lại, cô nhíu mày hỏi: “Quân đội không có công việc?”
Có hi vọng? Từ Vọng Quy vui vẻ trong lòng, vội vàng nói: “Không có.”
Ngay sau đó không đợi cô phản ứng, giả vờ lơ đãng cầm lấy thùng ở mái hiên, vừa đi vào phòng bếp vừa nói, “Không chỉ quân đội không có công việc thích hợp, ngay cả Biên thành cũng không nhất định sẽ có, tôi nói điều kiện nơi này kém cũng không phải hù dọa cô.”
Khương Đường không nhận ra anh khác thường, lâm vào suy tư.
Cô cho rằng ở quân đội có công việc, ví dụ như nhà ăn chẳng hạn, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tac-phu-the-thap-nien-70/4481833/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.