Editor: Mộc An Chi
Lúc này chị dâu Tề mới phản ứng lại, lập tức bị tức đến mức bật cười, cô chỉ vào Bách Luyện ,Thành Cương, “Hai đứa nhóc không có lương tâm này, là bác hỗ trợ làm quần áo trên người mấy đứa đó, bác chạm vào mẹ mấy đứa một chút cũng không được à?”
Khương Đường vội vàng lôi kéo Bách Luyện ,Thành Cương, “Mấy đứa mau xin lỗi bác gái, lần sau không được xúc động như vậy nữa.”
Bách Luyện ,Thành Cương lén nhìn chị dâu Tề, cúi đầu hai miệng một lời nói: “Cháu xin lỗi, bác gái Tề.”
Đôi mắt cửa hai đứa nhỏ tròn xoe ngập nước, đứng đó cúi đầu trông cực kỳ đáng thương.
Chị dâu Tề cuối cùng cũng không đành lòng xụ mặt, cô ấy lập tức cười, “Được rồi được rồi, mấy đứa làm cứ như bác đang khi dễ trẻ con vậy.”
Thấy cô ấy cười, Bách Luyện Thành Cương cũng mím môi cười theo.
Có điều Thành Cương do dự xong, vẫn nhỏ giọng nói: “Bác gái Tề, sau này bác đừng đánh mẹ cháu, đau lắm.”
Cậu nhóc từng bắt gặp cảnh thím hai Khương đánh Khương Đường, mỗi lần Khương Đường đều lộ ra vẻ mặt đau đớn.
Bách Luyện cũng trông mong nhìn chị dâu Tề, giống như đang đợi cô ấy trả lời.
Chị dâu Tề nhìn Khương Đường mang vẻ mặt ngoài ý muốn, lại nhìn ánh mắt mà hai đứa nhỏ nhìn cô ấy, đột nhiên cảm thấy nghẹn lòng.
Cô ấy hít sâu một hơi, nhấc tay hứa với hai đứa nhỏ, “Bác gái Tề bảo đảm, về sau sẽ không đánh mẹ hai đứa nữa.”
Lúc này Bách Luyện Thành ,Cương mới toét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tac-phu-the-thap-nien-70/4481824/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.