Chương trước
Chương sau
Người phụ nữ đang đi vào đó chính là tiểu thư tập đoàn LNK – Lý Nguyên Khả, tên tập đoàn được đặt tên theo tên của cô bởi vì Lý Nguyên Khả chính là cháu cưng của tập đoàn nên từ khi còn bé, ông bà Lý Nguyên Khả sau khi xây dựng tập đoàn này đã lấy tên làm nhãn hiệu luôn.

Tập đoàn LNK chuyên sâu về sản xuất thức ăn, đồ ăn nhanh hoặc đồ uống, đồ ăn vặt,...vì chất lượng thực phẩm và hiệu quả sản xuất của tập đoàn này rất tốt, sẵn sàng đáp ứng tất cả những yêu cầu của người dân, biết chọn lọc những đóng góp ý kiến để rút kinh nghiệm và phát huy.

Từ đó tập đoàn rất nhanh chóng có được sự tin tưởng của người dùng và trở thành một trong những tập đoàn nổi tiếng trong thành phố.

Lý Nguyên Khả đã thầm thích Phong Cửu Thiên từ lâu, luôn luôn quan sát, tự đẩy thuyền chính mình với Phong Cửu Thiên để có thể dễ dàng có được người mà mình yêu bấy lâu này, thậm chí còn bảo cha mẹ đến nhà của Phong Cửu Thiên để xin hỏi cưới nhưng đã bị Phong Cửu Thiên biết được và từ chối thẳng mặt.

Nhưng điều đó không làm cho Lý Nguyên Khả bỏ cuộc mà càng bám dính lấy Phong Cửu Thiên hơn khiến Phong Cửu Thiên khó chịu vô cùng

- *Lại đến nữa sao? Mùi nước hoa với pheromone của cô ta nồng quá. Thật khó chịu quá đi mất thôi. Cô ta đến đây vì mấy bài báo kia sao? Chậc, sơ suất rồi, mình quên mất cô ta đang thích mình*

- “Anh Phong!! Anh có nghe em nói không vậy? Người con trai kia là ai? Sao anh lại đi với người này? Sao anh không nói cho em biết hả?!!!”_Lý Nguyên Khả tức giận đập bàn

Hành động của Lý Nguyên Khả khiến anh khó chịu vô cùng, cộng thêm mùi pheromone của Omega nồng nặc đang tỏa ra nữa, lúc nào cũng vậy, cứ đến chỗ anh là Lý Nguyên Khả tỏa ra một đống pheromone – mục đích là để quyến rũ Phong Cửu Thiên,làm mất lý trí mà phát dục, lao vào Lý Nguyên Khả nhưng Phong Cửu Thiên đã đề phòng vấn đề này trước rồi.

Thuốc ức chế cũng nào cũng uống và thuốc làm ngưng hoạt động ngửi pheromone của mũi đến mức có thể nhưng tùy từng trường hợp mà thôi, mùi pheromone nồng quá thì vẫn ngửi được, vì dụ điển hình như Lý Nguyên Khả vậy.

Phong Cửu Thiên lườm Lý Nguyên Khả, ánh mắt sắc lẹm khiến Lý Nguyên Khả đang điên tiết cũng phải dừng lại, da gà nổi hết lên vì cảm nhận được việc Phong Cửu Thiên đang tức giận, trong người cứ lành lạnh không rõ lý do

- “Anh Phong...”

- “Cô đến đây làm gì? Không thấy tôi đang làm việc sao? Cha mẹ cô dạy cô kiểu gì vậy? Đi vào phòng người khác mà không biết gõ cửa mà tự ý xông vào. Đầu óc cô chứa cái gì vậy hả? Ý thức để đâu?”

- “Em...Anh mắng em ư? Rốt cuộc là em đã làm gì sai mà anh không thèm để ý đến em mà lại đi hẹn hò với cái tên kia? Gia đình chúng ta đều giàu sang, anh đi với em chả là xứng đôi vừa lứa rồi còn gì? Em không đủ xinh đẹp để đi cùng với anh sao? Sao anh lại không thể chấp nhận lời tỏ tình của em chứ?”_Lý Nguyên Khả bức xúc giãy bày hết tâm sự của mình ra

- “Cô muốn biết vì sao không? Ngoại hình cô thì cũng được, nhưng cái tính của cô thì tôi không thể chấp nhận được. Cô nói yêu tôi? Cô nói muốn kết hôn với tôi? Nhưng cô có bao giừo tôn trọng quyết định của tôi hay cũng như tôn trọng quyền riêng tư của tôi chưa? Đã bao giờ cô đã nghĩ cho bao nhiêu người tôi mới chỉ nói chuyện thôi mà cô đã hãm hại người ta chưa? Cô hại người ta đến thân tàn ma dại, cô nghĩ chừng đó lý do tôi không bao giờ thích được cô chưa hả?”

Lý Nguyên Khả bị Phong Cửu Thiên nói cho một tràng không thể mở miệng được vì nó quá đúng, tại sao Phong Cửu Thiên lại biết? Lý Nguyên Khả đã giấu kĩ đến như vậy rồi mà?



Tại sao chứ?

Chỉ vì không muốn bất cứ ai tiếp cận với Phong Cửu Thiên nên Lý Nguyên Khả đã cho người đe doạ, thậm chí còn hủy hoại cuộc đời của người đó, có một số người chống đỡ được nhưng số còn lại thì không, một là nằm liệt giường hai là vào trại tâm thần vì bị tổn thương tâm lý quá nặng.

Đó là lý do tại sao Phong Cửu Thiên không hề thích chút nào, bên ngoài nhìn sơ qua tưởng chỉ là một con cừu ngây thơ, non dạ nhưng bên trong lại là con cáo già tàn ác, gian xảo, sẵn sàng giết chết những thứ gì cản đường mình tiến đến con mồi.

Phong Cửu Thiên không thể chịu nổi mùi pheromone nữa, liền cho thư kí Lưu đưa Lý Nguyên Khả về, nhưng nghĩ gì Lý Nguyên Khả chịu về cho, quyết tâm hỏi bằng được người đi biển cùng Phong Cửu Thiên là ai, pheromone tỏa ra ngày càng nhiều làm cho Phong Cửu Thiên tức giận nói lớn

- “Thư kí Lưu!! Mau đưa về cho tôi! Gọi thêm bảo vệ nhanh lên”

- “PHONG CỬU THIÊN!! EM KHÔNG VỀ!! MAU NÓI CHO EM BIẾT NGƯỜI ĐÓ LÀ AI?!! EM NHẤT ĐỊNH SẼ TÌM RA CẬU TAAAAAAAAAAA”

...Sau khi Lý Nguyên Khả được đưa đi...

Phong Cửu Thiên lấy từ trong ngăn tử ra thuốc ức chế của mình rồi lấy 2 viên ra uống vào ngay lập tức, nhìn như vậy thôi chứ Phong Cửu Thiên đang cố chịu đựng suốt từ này đến giờ. Sau khi uống xong được một lúc thì mới đỡ hơn, bỗng trong đầu Phong Cửu Thiên hiện lên hình ảnh ngày hôm qua của Hạ Thiên Kỳ, trong lòng đột nhiên thấy thoải mái, bình yên hơn hẳn.

Ngay lức này, Phong Cửu Thiên muốn gặp Hạ Thiên Kỳ ngay lập tức, không chần chừ thêm nữa, cầm điện thoại lên gọi cho Hạ Thiên Kỳ liền. Hạ Thiên Kỳ đang giao nốt kiện hàng cuối cùng trong ngày của mình thì nghe thấy chuông điện thoại đổ, từ từ lấy máy ra bắt

- “Alo, ai vậy ạ?”

- “Là tôi – Phong Cửu Thiên, tôi cần cậu ngay bây giờ. Tôi cảm thấy không ổn lắm...”

- “Ơ? Nhưng mà thư kí Lưu đâu mà phải cần tôi vậy?”

- “Cậu ấy đi có việc rồi, tôi cần cậu ngay bây giờ. Tôi cho cậu 10 phút để đến không tiền hợp đồng sẽ bị trừ đi”

Nói xong, Phong Cửu Thiên tắt máy khiến Hạ Thiên Kỳ khó hiểu, nhưng nhớ lại lời Phong Cửu Thiên nói lúc này, Hạ Thiên Kỳ liền nhanh chóng giao nốt kiện hàng rồi nhanh chóng đến tập đoàn PCT, không thì tiền hợp đồng sẽ bị trừ đi mất. Hạ Thiên Kỳ không thể để chuyện đó xảy ra được...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.