"Tử Hách......Tử Hách! Đừng đi..........."
Diêu Nguyệt gặp phải ác mộng choàng mở mắt tỉnh dậy, mồ hôi trên trán đã ướt đẫm cả gương mặt diễm lệ. Diệp Ân đang ở bên ngoài dặn dò các cung nữ và thái giám một số chuyện quan trọng thì nghe có tiếng động vội vàng đi ngay vào trong thì thấy Diêu Nguyệt nàng ấy đang ngồi trên giường với gương mặt thất thần. Diêu Nguyệt đã tỉnh lại Diệp Ân vô cùng vui mừng chạy đến bên cạnh nắm lấy tay nàng: "Diêu Nguyệt! Cuối cùng tỷ cũng chịu tỉnh rồi. Tỷ làm ta lo chết đi được."
"Diệp Ân! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với ta vậy?" . Diêu Nguyệt mơ hồ không rõ cho lắm, nàng nhớ sau khi ăn xong điểm tâm của Minh quý phi đưa đến nàng đã rất khó chịu rồi ho ra ngụm máu lớn sau đó liền ngất đi đến lúc mở mắt ra thì thấy mình đang nằm trên giường, đầu óc có phần hơi choáng váng.
"Tỷ bị trúng độc đã hôn mê gần mười ngày nay. Lúc nãy ta còn lo không biết khi nào tỷ mới chịu tỉnh lại nữa."
Gương mặt Diêu Nguyệt hiện đầy vẻ hoang mang vô cùng khó hiểu: "Trúng độc? Có người muốn hại ta sao?"
Diệp Ân sợ Diêu Nguyệt lo lắng liền trấn an: "Tỷ yên tâm bọn ta đang cho người điều tra. Trước mắt cung nữ thân cận của Minh quý phi là Tố Ảnh và ngự trù đã làm điểm tâm cho tỷ đã được dụng hình tra hỏi sẽ sớm có kết quả thôi!"
Diêu Nguyệt nghe tới đây cũng suy tư một lúc rồi nhớ ngay đến Minh quý phi, lo lắng bèn hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-duoc-khong/479682/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.