Tử Hách và Hoàng Dụ bị hành hình, khiến cho thái giám và cung nữ khắp hoàng cung ai nấy cũng đều bàn tán xôn xao.
"Nè... nè rốt cuộc có chuyện gì vậy? Sao hai vị hoàng tử đều bị đánh trượng vậy?" tên thái giám tò mò lên tiếng.
Cung nữ bên cạnh liếc mắt một cái nhanh nhảu đáp: "Ngươi không biết gì sao? Tam hoàng tử gây ra đại tội. Còn về phần tứ hoàng tử thì vì cứu người nên ra tay đánh tam hoàng tử nên mới bị phạt."
Một thái giám khác cũng nhiều chuyện to nhỏ: "Tam hoàng tử ngông cuồng như vậy cũng có ngày này. Còn tứ hoàng tử cứu người còn bị phạt nữa thật khó hiểu. Mà các ngươi nhìn đi. Một vị bị đánh thì la hét thất thanh, còn vì kia thì không hé răng một tiếng chẳng lẽ không biết đau. Thật là kì lạ..."
Cung nữ lúc nãy bĩu môi, ra vẻ mình hiểu tất cả: "Có gì mà kì lạ.Tuy tứ hoàng tử không được sủng ái như các hoàng tử khác, nhưng mà nhìn khí chất của ngài ấy thì khác hẳn tam hoàng tử mà."
"Này... này... Ngươi đừng có ở đó nói bậy. Ai cho ngươi lá gan dám nói những lời như vậy, coi chừng cái cổ của mình! Mau đi làm việc đi." Là giọng của Dương chưởng sự.
Cung nữ đó cũng toát mồ hồi lạnh khi bị trách phạt: "Nô tì không dám. Nô tì sẽ đi ngay."
Nghe thế mọi người cũng liền giải tán, không dám túm tụm bàn tán chuyện của chủ tử nữa.
~~~~~~~~~~~~~
Diêu Nguyệt được đưa về Vĩnh Phúc cung. Tức tốc truyền thái y đến chẩn trị. Minh quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-duoc-khong/269151/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.