Mười ngày nay Diêu Nguyệt chỉ quanh quẩn trong thừa tướng phủ vì nàng vừa bị ngã ngựa. Các hoàng tử và công tôn quý tử thường lui tới, còn mang rất nhiều lễ vật,không có cái gì là không có.Chuyện nàng ngã ngựa cũng không nhiều người biết, vì không muốn mình bị đem ra bàn tán.
Nên các vị ấy đến nàng thường hay cáo bệnh không ra gặp mặt vì Diêu Nguyệt nàng thừa biết họ là muốn kết thân với thừa tướng phủ, muốn lấy nàng để cũng cố địa vị và quyền lực.
Có phủ thừa tướng chống lưng thì còn sợ gì không một bước lên mây. Nhưng cũng có một số người là thật lòng yêu thích nàng.
Trong thâm tâm của Diêu Nguyệt nàng không muốn mình trở thành con cờ của quyền lực tranh đấu.Nhưng nàng là thiên kim của phủ thừa tướng thì làm sao có thể gả cho một người tầm thường được? Nhưng càng cao quý thì nàng càng bị trói buộc như chim quý bị nhốt trong lồng son mặc cho người ta sai bảo,lợi dụng.
Nàng cũng từng mong mình là một nữ tử bình thường tự do mà sống qua ngày, nhưng làm gì có ai được lựa chọn nơi mà mình sinh ra, được lựa chọn thân phận của chính mình.
Chiếu Liên mang thuốc cho Diêu Nguyệt thì thấy nàng lại thất thần, bèn lắc nhẹ người nàng: "Tiểu thư người uống thuốc đi, người đừng nghĩ nhiều nữa sẽ không tốt cho sức khỏe của tiểu thư đâu."
Diêu Nguyệt từ từ đỡ lấy chén thuốc uống một ngụm rồi nói: "Chiếu Liên có phải ba ngày nữa là tới sinh thần của cô cô không?"
Chiếu Liên: " Dạ tiểu thư,Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-duoc-khong/269135/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.