4 năm ở học viện trôi qua cứ như một giấc mơ. Bạch Vân thoáng chốc đã ra trường, vai đeo hàm thiếu úy. Cô được điều động làm việc ngay tại thành phố này. Cũng không khỏi có nhiều người trong cơ quan bàn tán dị nghị.
Một cô gái trẻ vẫn luôn giữ được cái vẻ yêu đời của thủa đầu không khỏi khiến nhiều chàng trai để ý, nhưng cô vẫn luôn khéo léo mà từ chối.
- Em ngần này tuổi rồi còn không tính đến chuyện yêu đương sao?
Mỗi lần Đức Dũng hỏi câu ấy, cô đều cười trừ:
- Anh còn chưa có kìa!
- Không giống nhau mà! Anh là con trai! Còn em bao người quấn lấy kìa!
Bạch Vân đưa tay áp vào hai má nhìn anh như cô nhóc lên ba:
- Có anh đi cạnh đâu ai dám làm phiền em!
Thế rồi cô bỏ chạy mất. Anh cũng chỉ biết nhìn theo mà lắc đầu. Kì thực đấy là một chiêu thăm dò thông minh mà mọi chàng trai áp dụng cho đối tượng mình thích. Đức Dũng cũng đâu ngoại lệ. Anh chính là muốn biết cô em ấy trong lòng đã có ai hay chưa. 4 năm nay chàng cảnh sát trẻ vẫn không ngừng nỗ lực đến một ngày có thể lọt vào trong trái tim của cô bé.
Bạch Vân ngày nào cũng tất bật. Vì là lính mới nên vô cùng nhiệt tình, mấy vụ án khó lại càng làm cô thêm hiếu kì mà năng nổ điều tra. Có lần cô đi thông tận 3 ngày, về nhà ông bà ngoại than ngắn thở dài mà hờn dỗi.
- Đấy ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-con-gap-lai/1963615/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.