Chạng vạng tối rồi mà Trúc Anh vẫn chưa trở lại, nơi đầy xứ lạ quê người nên mọi người có chút lo lắng .
Ông chủ anh thử đi tìm cô ấy xem sao ?Tao đi cùng với mầy.Nhã Trân em theo họ đi dù sao chỗ này em cũng rõ hơn họ .Vì còn vết thương chưa khỏi hẵn nên cô đã gọi Nhã Trân đi cùng với họ, đợi Nhã Trân gật đầu đồng ý ba người họ mới cùng nhau đi tìm .
Nơi đây chạng vạng tối thì rất vắng vẻ cũng may sau hôm nay lễ tết nên nhìn cũng ấm áp nhộn nhịp hơn mọi ngày .
Không biết cô ấy chốn đi đâu, ba người đã đi xung quanh xóm nhỏ từ đầu trên đến đầu dưới, hỏi những người xung quanh cũng không thấy đâu .
- Chúng ta chia ra tìm đi, nơi đây xa lạ cô ấy cũng không đi xa được .
Hai người đàn ông nhanh chống gật đầu đồng ý, chỉ là khi Minh Kiệt đã đi trước rồi mà người này vẫn còn dõi theo Nhã Trân sau đó lại cất tiếng nói .
Nhóc conCó chuyện gì sao ? Nhã Trân nghệ tiếng gọi cũng đứng lại nheo mắt nhìn người đàn ông .Tối rồi nhớ cẩn thận . Chỉ là hắn thấy cô vẫn là thân gái dù có là người ở đây thì với đêm đen tối mịt còn chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra nên cẩn thận vẫn là tốt nhất .Người cẩn thận nên là chú .Sau câu nói phủ phàng đó thì bóng cô gái đó cũng mất hút, hắn có chút hụt hẫng lại có chút ngỡ ngàng nhưng nhanh chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-chua-tung-hen-uoc/3648899/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.