Không ai ngờ tới sự việc này sẽ xảy ra, Nhã Trân mở to trợn mắt nhìn hình ảnh chị gái mình gục vào vai mẹ .
- Chị ..... Chị hai .
Ba cô cũng loạng choạng về sau run rẩy nhìn đôi tay của mình .
Tiếng hết thất thanh kêu gào của mẹ cô vang cả một vùng không khỏi gây sự chú ý đến hàng sớm xung quanh .
Mẹ cô cùng với Nhã Trân đỡ thân thể bé nhỏ của cô để nhờ bác hàng xóm đưa đến bệnh viện vì đây là vùng quê dù đang phát triển nhưng để xe cấp cứu đến thì sẽ mất rất nhiều thời gian .
Con dao sắc nhọn còn ghim chặt ở be sườn của cô, mẹ cô không dám rút ra vì bà sợ nó sẽ làm cô mất máu và tổn thương gì đó đến cơ thể cô, bà không có kiến thức hay kinh nghiệm về y học nhưng bà cũng biết là không nên rút nó
ra.
Mặt mài cô đã trắng bệt, trên trán còn còn thấm ướt dòng máu tươi chảy dọc xuống gò má .
Cánh cửa phòng cấp cứu đóng lại cũng là lúc mẹ cô vùi đầu vào hai gối khóc thật lớn .
Bà ân hận vô cùng, bà vì sao lại để tuổi thơ của bà bất hạnh như vậy còn nữa nếu hôm nay không phải tại bà gây chuyện trước thì còn bà sẽ không phải bị như thế này .
Khung cảnh bệnh viện ngày tết cũng không hề trông vắng, dù chỉ là bệnh viện nhỏ ở huyện nhưng người lại khá đông, nhìn bà khóc nức nở như đứa trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-chua-tung-hen-uoc/3646160/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.