Hôm nay là ngày trọng đại của Tuệ Lâm cô cũng nên từ sớm cô đã chuẩn bị váy vóc đến để chúc phúc cho bạn mình .
Nói là váy vóc chứ thật ra cũng là váy cô đi mượn của Tuệ Lâm. Vâng ! đúng là như vậy đi đám cưới nó nhưng lại đi mượn váy nó để mặc nghe có vẽ hơi vô lý nhưng sự thật chính là như vậy
Dáng vóc cả ba người đều xem xem nhau nhưng Khánh Trâm không có nhiều đồ nên Tuệ Lâm đã chủ đích cho cô mượn .
Đến nơi đã thấy mọi người t tựu đương nhiên anh cũng có mặt .
Mọi người đang rôm rả cười nhạo vì bây giờ anh là người duy nhất trong hội vẫn còn cô đơn chiếc bóng không có ai nâng khăn sửa túi .
Cô bên này đang cũng đang chụp chẹt mấy tấm hình với bạn mình nhưng ánh mắt cứ ngó về phía bên đó .
- Nè hình vô đây sao cứ ngó đâu đâu vậy .
Khánh Trâm thấy cô cứ lơ đãng không tập trung mà bực hết mình .
Sau khi chụp xong mọi người cũng kéo nhau vào dùng tiệc ,trùng hợp thay anh và cô lại ngồi cùng bàn với nhau lại còn ngồi cạnh nhau .
Tuệ Lâm và Tuấn Anh sắp cho cô và Khánh Trâm ngồi chung với nhóm bạn của anh đương nhiên Trâm nó ngồi kế chồng mình nên quá bình thường rồi .
Cô ngồi cạnh anh mà tim đang đập thình thịch, mặt cũng cảm giác đang nóng lên .
Đúng là khi thích ai đó rồi trái tim chẳng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-chua-tung-hen-uoc/3623325/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.