Tối đến sau cuộc vui lúc chiều cô về nhà với nổi hổn độn ngỗn ngang.
Ngồi trên ghê số pha cô bó gối trước mặt lên trần nhà mà thở dài
Mất việc nữa rồi sắp tới lại phải dọn đi thôi căn nhà này cô gồng gánh không nổi . Cô thích một không gian thoải mái thoáng đãng nên mới lựa chọn ở đây dù sao đi làm có tiền cũng không quá khó khăn .
Bây giờ không có tiền mà lại còn là kẻ thất nghiệp nên e là ...
Ngồi thật lâu mãi đến tận giữa khuya cô mới thôi suy nghĩ nữa dù sao thì có nỗ lực có ý chí phấn đấu vẫn là tốt hơn .
Đôi khi sự thất bại hay vấp ngã của cuộc sống cũng giống như việc ta đi trên một con đường vậy đường dài kiệt sức ta dừng lại nghỉ ngơi thất bại cũng là lúc ta dừng lại lấy thêm động lực mà đi tiếp vậy nên không có gì phải nản
hết.
Tiếng chuông điện thoại lại vang lên trong màn đêm hiu vắng .
Mỗi lần thấy số điện thoại này cô vừa chờ đợi vừa chán nản nữa muốn nghe nữa muốn không.
Tiếng điện thoại cũng vang lên từng hồi trong không gian im ắng nó hối thúc cô phải bắt máy cho bằng được .
-
- Con nghe nè mẹ .
- Chuyện mẹ nói lúc chiều con định làm sao rồi ?
- Con đang cố
- Con lo đi . Mẹ không chờ được đâuKhi gắt máy cô lặng người một chút ? Nước mắt cũng bắt đầu rơi lã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-chua-tung-hen-uoc/3623313/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.