Sáng hôm sau cô đến rất sớm khiêng mấy thứ vật dụng linh tinh của mình sang căn phòng bên cạnh .
Chậu xương rồng nhỏ cũng được cô mang đi .
Bên phòng này đã được chuẩn bị sẵn bàn ghế nên cô không cần nặng nhọc mà khiêng qua .
Thứ làm cô trăn trở từ nãy đến giờ là không biết có nên chuẩn bị thức uống buổi sáng cho anh không ?
Anh ghét cô đến nỗi không muốn thấy mặt cô rồi, mà không chuẩn bị lại dở cái chứng dở dở ương ương mà lại chửi mắng cô .
Nghĩ vậy cô liền sang phòng anh Hoàng .
* Cốc Cốc *
- Vào đi .
- Chào anh buổi sáng .
Cô cười với anh Hoàng gương mặt có chút lắm la lắm lét muốn nói gì đó liền bị anh Hoàng bắt gặp ngay .
- Sao hả ? Muốn nói gì sao
- À thì anh có thể chuẩn bị cà phê cho sếp không ...anh ấy ghét em như vậy nhưng không chuẩn bị trước em lại sợ
Hoàng nhìn cô trầm mặc một rồi cũng gật đầu đồng ý .- Được dù sao anh cũng rãnh nên sẽ giúp nhưng có gì thì mầy tự chịu nha em .
- Được luôn, giúp em nha .
Cô hí hửng chạy ra khỏi phòng Hoàng .
Bên này anh cũng khoan thai đến phòng làm việc, đúng là ông chủ nên khí thế đi làm cũng khác người thường không hề vội vã ngược lại còn có chút ung dung thư thái .
Chào buổi sáng anh là một căn phòng trống vắng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-chua-tung-hen-uoc/3623111/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.