Đã hai tháng trôi qua, suốt hai tháng này cô và vẫn chiến tranh lạnh .
Cô vẫn không quan tâm hay điếm xỉa đến anh, mỗi lần anh muôn nói chuyện với cô chỉ còn cách là bắt cô làm này làm nọ thành ra cô luôn bận tối mài tối mặt.
- Đi xuống dưới sảnh công ty lấy lấy tập tài liệu cho tôi, tôi bỏ quên ở chỗ bảo vệ .
- Dạ sếp .
- À cô đi thang bộ đi, thang máy của nhân viên bị hư rồi .
Bước chân cô khựng lại rồi rồi cũng nhanh chống gật đầu .
Cô nói rồi đi một mạch ra cửa còn không thèm đoái hoài gì tới anh.
- Không thèm mắng mình luôn sao ?
- Ít nhất cũng năng nỉ mình đi chứ
- Giận gì mà dai dữ vậy ?
Tiếng anh lầm bầm .
Tháng máy nhân viên hư thật nhưng với tính cách ương ngạnh của mình cô phải nài nỉ anh cho mình đi ké thang máy dành cho lãnh đạo chứ .
Còn nữa không có việc bỏ quên gì hết sáng anh đi làm trước khi vào đây là anh cố tình ghé chỗ bảo vệ mà bỏ ở đó .Anh dự tính kĩ như vậy rồi mà cô còn làm vỡ kế hoạch của anh nữa.
Thật tình hai tháng qua có nhiều lần anh rất muốn hạ cái toi mà xin lỗi cô nhưng mà không biết vì sao lời đến miệng lại cứ bị nghẹn lại .
Thời gian qua anh rất khó chịu khi cô không chịu nói chuyện với mình bấy nhiêu đó thôi đã làm anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-chua-tung-hen-uoc/3620799/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.