Bước chân Nhã Uyên chậm chạm đi xuống , mắt ngơ ngác quan sát tất cả mọi thứ , thật sự quá sức tưởng tượng của cô rồi nhà anh ta vừa to vừa đẹp , mỗi một không gian điều làm cô phải trố cả mắt .
Anh ở dưới bàn ăn đã chờ sẵn nhìn thấy bóng dáng cô thấp thoáng ở cầu thang nhưng mãi chưa đến .
- Có biết đi nhanh không hả , nhìn cái gì đó định ăn trộm đồ nhà tôi hay sao ?
- Tôi đương thèm . Tiếng cô vọng từ trên xuống chân cũng bước nhanh hơn .
Ngồi xuống ăn đi rồi về nhanh đi , hít thở chung không khí với cô làm tôi phát mệt rồi .
Cô kéo ghế ra mông vừa chạm vào mặt ghế đã nghe anh nói mình như thế không hiểu sao bản thân lúc này lại thấy tuổi thân và ủy khuất đến lạ mặc dù chuyện này quá bình thường giữa anh và cô .
- Tôi không ăn là được chứ gì bây giờ tôi đi liền cho anh thấy thoải mái .
Nói rồi cô đứng dậy ngay cả cái muỗng cô còn chưa chạm đến , bộ dạng tức tưởi nhìn anh .
Anh cũng một phen kinh ngạc bình thường nhỏ này có dễ giận vậy đâu .
- Ngồi xuống ăn hết rồi muốn về thì về .
- Không thèm . Cô phồng má trơn mắt nói với anh rồi đẩy ghế ra .
Anh đã vào vị trí muỗng đũa trên tay đã sẵn sàng chỉ còn ăn nữa là xong nhìn cô bỏ đi , anh cũng nhắm mắt hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-chua-tung-hen-uoc/3617397/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.