Thứ hai, trên đường đi học bị người ta chỉ chỉ chỏ chỏ, xem ra bài luận gái đẹp mang đến bất hạnh có sức ảnh hưởng không nhỏ, chắc là nam sinh trong khoa cũng sớm thảo luận sôi nổi rồi.
(Từ lúc khai giảng đến giờ, bọn họ có lúc nào không sôi nổi chứ, cũng chỉ hot một hồi thôi!)
Quả nhiên không ngoài dự đoán, lúc bước vào giảng đường, tất cả ánh mắt lập tức tập trung lên người tôi. Từ ánh mắt của bọn họ có thể đoán ra, có lẽ có 90% sinh viên cho rằng bài văn đó xuất phát từ ngòi bút của tôi.
(Thực ra là 100% bọn họ đều cho rằng như vậy, hết cách rồi, có ai mà không hiểu được phong cách của Vưu Dung chứ!)
Vừa ngồi xuống, Giả Họa, cô nàng vẫn không xuất hiện suốt cả cuối tuần nhỏ giọng nói: “Sau khi cậu nổi danh, phòng kí túc của bọn mình cũng khó tránh được con đường thành danh rồi!”
Tôi bị Giả Họa nói mà đầu gục xuống, nghe cô ấy nói tiếp: “Bảy giờ tối nay, bồi dưỡng tâm lý bên bờ hồ! Mình hi vọng việc bồi dưỡng tâm lý của cậu sớm có thể thu được kết quả, cần thiết lắm đấy!”
Đầu của tôi gục xuống mặt bàn. Không biết hôm nay là ai sẽ hướng dẫn cho tôi đây, ông trời ơi, xin hãy ban cho con cuộc sống của người bình thường đi mà! Nhưng mà đầu tiên, xin hãy ban cho con một giáo viên tâm lý có tâm lý bình thường trước đã!
Giờ học, Vương Cát và vài sinh viên nam đi qua hỏi tôi: “Mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-sinh-vien-kho-nan/2428996/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.