Ôi tiết mục của mẹ tôi! Xuống đến cánh gà, tôi và Trương Văn lại cãi nhau.
“Lại còn là giáo viên Không thủ đạo cơ đấy? Tay anh có chỗ nào ngon hả?”
“Đổi một người khác cầm cây dù bự chảng đó rồi xoay lâu như vậy đi, người ta cũng chả chịu nổi chứ đừng nói là thêm vào cái động tác vừa xoay vừa quay tròn, lại còn ba vòng cơ đấy?” Trương Văn cãi nhau với tôi chưa bao giờ keo kiệt sức lực và nước bọt.
“Lý Quỳ năm đó cũng cầm hai cây rìu lớn múa hàng ngày, ngoài việc chém người, lúc ăn cơm còn dùng để thái rau đấy, cũng chưa thấy tay anh ta mất sức!”
“Rìu của Lý Quỳ diện tích không to như cây dù này nên lực cản nhỏ! Lúc trước Trương Văn luyện lực cánh tay mặc dù không giống Lý Quỳ dùng rìu thái rau chém người, nhưng cậu ta dùng tạ giã tỏi cũng xem như là hiệu quả giống nhau rồi!” Vũ Đạo chui ra ở đâu thần không biết quỷ không hay, giải vây cho Trương Văn. Nghĩ đến cái chủ ý thối tha mà Vũ Đạo đưa ra hại tôi làm hỏng mất màn biểu diễn, đang định dựng lông mày lên cãi lý với anh ta thì bị người ta đột ngột ôm lấy từ phía lưng, quay đầu lại nhìn, thì ra là bác sĩ Trương! Bác sĩ Trương kích động ôm chầm lấy tôi, vui vẻ nói: “Tiểu Dung, chúc mừng em! Tiết mục của em gây tiếng vang rất lớn!”
“Tiếng vang như vậy không có thì hơn!” Tôi trừng mắt nhìn Vũ Đạo đang khẽ nhếch miệng, thái độ đáng ghét.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-sinh-vien-kho-nan/2428971/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.