Sang đến sáng ngày hôm sau, tôi bị mẹ lôi ra đuổi khỏi nhà:
“Từ hôm nay trở đi, ít nhất một tuần không được về nhà!”
Ha ha! May là tôi đã có chuẩn bị từ trước, tôi giấu chú chó nuôi trong nhà trong túi xách, ai ngờ vừa cười gian một cái, lập tức đã bị đôi mắt sắc bén của mẹ phát hiện, bà giật lấy túi xách, kéo con chó bị tôi bịt mồm bắt cóc ra.
“Mẹ, hôm nay là ngày dạy khiêu vũ của khoa, mẹ giúp con đi mà, cho con về nhà đi, con không biết nhảy nên không muốn bị bêu xấu đâu!” (Thật ra sau khi trải qua hai ngày vừa rồi, tôi sợ là không có ai đến mời tôi làm bạn nhảy nữa.)
“Vậy không phải con sẽ là đối tượng được dạy dỗ đó sao!”
Mẹ nhìn thấy tôi uể oải, lại khuyên răn tôi, bà nói:
“Con gái ạ, tình yêu đẹp nhất phải được tiến hành trong quãng thời gian đẹp nhất của những năm đại học đấy!”
Trúng tử huyệt rồi! Tôi đoán trải qua hai ngày vừa rồi, những người vẫn thích được mình có khi còn bất thường hơn cả tôi nữa kìa! Tôi năn nỉ mẹ:
“Mẹ, con gái mẹ không muốn yêu sớm đâu!”
“Không sớm nữa đâu! Còn lấy chồng rồi còn sinh con nữa chứ!”
Chiêu này không dùng được, tôi lập tức đổi sang chiêu khác, tôi học mấy câu trong phim truyền hình, dịu dàng nói:
“Mẹ, con gái chỉ muốn sống cả đời với mẹ thôi!”
“Thôi đừng! Nhà tôi không có chỗ cho cô ở đâu! Mau mau mà chạy lấy người đi, đợi cô gả đi rồi, phòng của cô tôi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-sinh-vien-kho-nan/124899/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.