Tức giận đùng đùng trở lại ký túc xá, nhìn thấy Phạm Thái đang treo màn cho chiếc giường của cô, mỹ nữ đúng là khác biệt, cần được bảo hiểm gấp đôi. Mà Giả Họa gọi cơm từ căng tin đang ăn trưa. Tôi hỏi Dư Lâm chạy đi đâu, Phạm Thái nói cô nàng đi chuẩn bị công cụ phòng sói rồi. Vừa nói xong, Dư Lâm liền mang theo một cái chai bia rỗng trở lại, vừa ném xuống dưới giường của mình, vừa nói:
“Trong trường học không dễ tìm được gạch!”
Tôi động não, tìm Giả Họa đang ăn cơm xin một cái bánh bao:
“Thầy Võ nói, bánh bao căn tin trường chúng tôi có thể dùng làm đạn đạo, lấy một cái bánh bao khô chắc là dùng tốt hơn một cục gạch!”
“322! Dưới lầu có người tìm!” Nữ sinh khoa Toán ở cách vách bước vào gọi một tiếng. Gì đấy? Đây không phải cô nữ sinh được Ngô Ngọc thổ lộ sao? Hê hê…. sau này sẽ từ từ hỏi thăm!
“Tìm ai ?” Giả Họa ăn cơm ngẩng đầu lên hỏi.
“Không nói!” Nữ sinh khoa toán nói xong bỏ đi.
“Ba người bọn mình cùng đi xuống hay là phái một người đi xuống?” Giả Họa rõ ràng không muốn bị gián đoạn lúc ăn cơm. Vì thế tôi tiếp lời:
“Cũng phải, ăn nửa bữa cơm chạy tới chạy lui dễ xì hơi lắm! Cậu đừng đi, mình và Tiểu Dư chơi oẳn tù tì quyết định xem ai đi xuống đi!”
“Được!” Tiểu Dư đồng ý, sau 3 giây, tôi bại trận, nhìn vẻ mặt theo lẽ thường phải có của Tiểu Dư, cảm giác chơi oẳn tù tì hẳn là sở trường của cô nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-sinh-vien-kho-nan/124897/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.